Nhưng con người ta nhiều khi không hành động theo những tha thiết. Tôi hiểu một điều đơn giản: khi tình yêu trở thành chuyện của một người, có lẽ mình đừng nên níu kéo nữa!
Hôm nay, tôi đã thấy em trong những cách nghĩ khác. Em không còn là cô gái ngây ngô ngày ấy, tiếc những giọt mưa không tìm thấy mặt đất. Em không giữ những nguyện ước, em muốn điều gì đó “ổn hơn” cho cuộc sống của em. Đó là vì tình yêu đã hết ngọt ngào.
|
Hôm nay, tôi vẫn cố gắng từng ngày để trở nên vững vàng hơn. Ở nơi chốn không nhau, con người ta hẳn sẽ rất nhớ. Nhớ thôi, xin đừng day dứt. Và hãy giữ nỗi nhớ đó thật chặt trong lòng. Chúng ta đều phải tiếp tục bước đi, em phải như thế và tôi thì càng phải vậy!
Thế rồi ký ức mình ngủ quên. Câu chuyện “hôm qua”, ngày năm sau kể lại đã không còn đủ lớn để nhắc về. Chẳng ai buồn nhớ rằng tôi với em đã từng hạnh phúc. Như là ngón tay hát bài hát đêm đông! Như những cạnh góc tưởng là còn mới. Trong muôn vàn im lặng, chúng ta đã nhìn sâu vào đôi mắt nhau, học được cách thứ tha, dám gạt bỏ hết mọi bon chen bên đời để yên lòng trong câu chuyện tình cảm với một người!
Có thể, những đắng cay ngọt ngào vừa xảy ra, lúc này chỉ còn là câu chuyện của tôi. Có thể em chán ghét tôi, một người quá lâu thay đôi, quá thích những điều đơn giản. Vì em chọn cho mình những giá trị hào nhoáng. Có thể nếu ngồi lại và nói tiếp, chúng ta sẽ lại to tiếng với nhau, tôi ngày lần không muốn ở trong cảm giác đó.
Cũng có thể nói: mọi thứ xảy đến chỉ đơn giản là vì em hết yêu. Níu kéo một vài lần, mình cũng nên buông tay. Khi ánh mắt người ta ngày hôm nay chỉ còn lại rất nhiều lạnh nhạt. Em chỉ tìm thấy bình yên nơi những cảm giác mới. Em thích cô đơn hơn là tôi. Cô đơn cho em chờ, một ấm êm khác, một hạnh phúc khác....
Link nội dung: https://haiphong24h.org/nhan-dien-5-mau-dan-ong-tot-voi-ca-the-gioi-nhung-lai-phu-bac-vo-a108992.html