|
Đàn ông ngoan như chồng tôi thời đại này là của hiếm. Anh em, họ hàng, bạn bè thân thiết của tôi đều nói với tôi như vậy. Tôi cũng tin chồng tôi lắm, tin đến mức tôi nghĩ nếu 100 ông chồng mà có đến 99 ông chồng hư hỏng thì chồng tôi thuộc một người đàng hoàng hiếm hoi còn sót lại.
Anh không chỉ chăm chỉ việc công ty, việc nhà, tiền lương tháng nào tự nguyện nộp cho vợ tháng ấy mà còn rất thương con, chiều vợ. Đều như vắt chanh, cứ tan sở là anh về thẳng nhà. Hiếm hoi lắm anh mới thông báo về muộn nếu có ngồi với anh em bạn bè ở đâu đó. Anh nói, cuối ngày thường là thời điểm bận rộn, ai cũng đi làm, ai cũng mệt mỏi, về sớm để phụ vợ chút việc nhà. Nói thật, có một người chồng như anh, nói tôi bán mạng hầu hạ anh suốt đời tôi cũng chịu.
Thỉnh thoảng gặp bạn bè cũ của anh, họ có bóng gió về mối tình cũ của anh trước đó khiến tôi không biết nên cười hay im lặng. Anh từng thiết tha với một người, nghe đâu cũng đã xa gần tính chuyện hôn nhân, rồi đùng cái, cô ấy đòi bỏ anh. Sau này anh mới biết lý do là thời điểm đó cô ấy đang được một thiếu gia theo đuổi.
Nghe đâu cô ấy đẹp lắm, mà người ta nói “vợ đẹp là vợ người ta”. Sau này yêu tôi, anh vẫn thường nói câu đó, còn đùa “nếu sau này chẳng may anh có bồ thì không phải là vì em xấu, mà là vì em không tốt với anh”. Tôi thực sự không biết, anh từng có một vết thương lòng như thế.
Chuyện cũ nhắc lại một chút cho vui thôi, vì tôi biết dù anh có từng yêu ai đi nữa thì tôi mới chính là hiện tại và tương lai của anh, là người mà anh đang hết lòng chăm lo, săn sóc. Có một người chồng như thế, nếu tôi còn chưa hài lòng thì tôi đúng là không bình thường.
Vậy mà một hôm, vào đúng bữa cơm tối, chồng tôi có điện thoại rồi hốt hoảng lao ra ngoài. Tôi gọi điện cho anh, anh nói anh có chút việc gấp. Tôi không biết anh có việc gì quan trọng mà phải bỏ dở bữa cơm, còn không thèm nói rõ với tôi mà úp úp mở mở. Cả đêm đó anh không về cho đến tờ mờ sáng. Vì tôi ngủ trong trạng thái chờ nên nghe tiếng cửa mở là tôi bật dậy ngay. Anh nói bạn anh bị tai nạn cấp cứu mà không có người thân ở đây. Nói xong rồi anh đặt lưng xuống ngủ. Tôi cũng thở phào, lý do đó quá là hợp lý để tôi tin.
Chuyện cũng qua gần một tháng rồi, tôi cũng đã quên rồi. Cho đến hai hôm trước, tôi vô tình đọc được một tin nhắn lạ trong điện thoại của chồng. Nội dung tin nhắn cụ thể thế này: “Cuối tuần này em làm đầy tháng cho con gái em. Nếu anh có thời gian, mời anh ghé chơi nhé. Dù gì anh cũng là ân nhân cứu mạng mẹ con em. Đêm đó, nếu không có anh, không biết mẹ con em sẽ thế nào?”.
“Đêm đó…” chẳng hiểu sao ngay lập tức tôi liên tưởng đến cái đêm chồng tôi vắng nhà sau khi nghe điện thoại trong bữa cơm tối. Linh cảm đàn bà khiến tôi có chút lo lắng. Số điện thoại lưu bằng một cái tên ngắn gọn “Bờm”. Từ số điện thoại, tôi lần tìm ra zalo của cô nàng kia, rồi tá hỏa phát hiện ra đó chính là “người cũ” của chồng tôi.
Đầu tôi lúc đó là một mớ hỗn độn. Tôi cố bình tĩnh để xâu chuỗi sự kiện, nhưng cuối cùng cũng không hiểu là như thế nào. Chỉ có thể suy đoán là cái đêm hôm đó, chồng tôi đã đưa người cũ đi sinh. Vậy chồng cô ấy đâu? Sao bao nhiêu người không nhờ, lại đi nhờ người yêu cũ một việc buồn cười như vậy? Hay họ vẫn còn thân thiết với nhau? Điều quan trọng hơn nữa là chồng tôi đã nói dối tôi rằng bạn anh bị tai nạn. Cái tên “Bờm” ấy nghe cũng gần gũi thân thiết làm sao.
Sau khi bình tĩnh lại, tìm hiểu qua vài kênh thông tin khác, tôi được biết cô ấy vẫn độc thân, và giờ là mẹ đơn thân, hình như bố của đứa trẻ kia đã cao chạy xa bay khi cái thai vừa mới tượng hình.
Bây giờ thì tôi tin câu “muốn người khác không biết, trừ khi mình không làm” là hoàn toàn đúng. Tôi đã tin chồng tôi như vậy, yêu chồng nhiều như vậy, cuối cùng vẫn bị chồng giấu giếm làm những chuyện không đâu. Tôi thất vọng và bực bội thực sự, cả ghen nữa.
Hôm qua tôi có hỏi chồng tôi, cuối tuần này anh có bận không, hay nhà mình về ngoại chơi. Anh nói anh có hẹn mấy ông bạn tụ tập rồi. Tính tôi xưa nay thích sự rõ ràng, sẽ không nói nếu như tôi không chắc. Chuyện cuối tuần anh bận, không biết là để tụ tập thật hay là đi đầy tháng con người yêu cũ. Tôi điên thật sự, nhưng vẫn muốn bắt quả tang để giải quyết triệt để chuyện này. Dù họ có tình ý với nhau hay chỉ là sự giúp đỡ đơn thuần thì chồng giấu giếm tôi vẫn là dối trá.
Tôi đang băn khoăn không biết nên hỏi anh cho ra lẽ, hay nhẫn nhịn đợi đến cuối tuần xem anh sẽ đi đâu. Nếu chẳng may anh đến nhà người yêu cũ, tôi có nên xuất hiện để cho họ một phen bẽ bàng?
Link nội dung: https://haiphong24h.org/bi-mat-sau-mot-dem-vang-nha-cua-chong-ngoan-a110479.html