|
Vợ chồng tôi kết hôn đã mười mấy năm, trong khi những cặp vợ chồng khác xây dựng gia đình cùng thời điểm đã con cái đề huề, thậm chí có con lớn, thì chúng tôi vẫn mỏi mắt trong hành trình kiếm con.
Mười mấy năm trôi qua, chúng tôi đã thử vài lần thụ tinh trong ống nghiệm, nhưng tất cả đều thất bại. Đến giờ tôi đã 44 tuổi rồi, nhiều lần cứ tưởng mang bầu rồi lại hỏng thai. Hành trình cố gắng tìm con rất nhiều đau đớn khổ cực cả về thể xác lẫn tinh thần, triền miên trong ngần ấy năm, tôi đã trở nên quá sợ hãi với việc tiêm thuốc, lấy trứng, đưa phôi vào cơ thể, cố gắng, hết sức cố gắng giữ gìn, rồi lại hỏng...
Tôi được khuyên là nên đi tìm người hiến trứng. Thực lòng tôi không muốn làm nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi, tài chính cũng cạn kiệt rồi. Nhưng chồng tôi, anh ấy vẫn muốn thử. Tôi hiểu nỗi mong con của anh ấy lớn đến nhường nào, bởi bản thân tôi càng vô cùng khao khát một mụn con. Anh ấy luôn nói với tôi đây có thể là cơ hội cuối cùng, để mang thai và sinh ra một đứa con, nhưng tôi lại lo lắng, bởi vấn đề còn ở chỗ tôi không biết mình có thực sự muốn đứa con này (nếu có được) hay không, bởi nếu đứa trẻ ra đời, nó chỉ mang một nửa huyết mạch của chồng tôi, và chẳng liên quan gì đến tôi cả dù tôi sinh ra nó.
Song tôi không thể chia sẻ suy nghĩ ấy với chồng. Anh ấy khao khát con đến nhường nào, chúng tôi tuyệt vọng vì muốn có một gia đình đúng nghĩa - có cha mẹ, con cái - đến mức nào, tôi làm sao có thể nói với anh ấy lý do mình không muốn làm thụ tinh thêm một lần nào nữa là như vậy, liệu anh ấy có cho rằng tôi quá ích kỷ không?
Để được làm mẹ, tôi đã mười mấy năm không tiếc thương cơ thể mình rồi, cứ cố gắng, rồi cố gắng, nhưng có được đâu. Giờ tôi phải nói với chồng thế nào khi đã muốn dừng lại? Liệu anh ấy có hiểu cho tôi không?
Link nội dung: https://haiphong24h.org/met-moi-vi-nhieu-nam-dang-dang-thu-tinh-trong-ong-nghiem-kiem-con-nhung-that-bai-a112441.html