"Không còn mẹ trên đời, một mình con bé nhỏ biết sống thế nào đây?"

Sức lực suy kiệt sau 14 năm chạy thận, chị Yên không còn nghĩ đến sự sống chết của bản thân mình nữa. Chị chỉ lo tương lai của đứa con trai đang học lớp 8 sẽ ra sao khi mẹ không còn trên đời.

Đôi mắt không nhìn thấy gì, nhưng dường như chị Triệu Thị Yên, 46 tuổi trú ở thôn Việt Thắng Làng, xã Đồng Phúc, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang vẫn cảm nhận được bước chân của những vị khách đang đến thăm mình.

 14 năm chạy thận nhân tạo đã khiến sức lực chị Yên dần suy kiệt.

Dồn sức vào 2 cánh tay khẳng khiu nổi đầy u cục, chị Yên gắng gượng ngồi dậy tựa lưng vào thành giường. Ngước lên gương mặt phù nề, xanh tái người phụ nữ trung niên nói với chúng tôi trong những hơi thở đứt quãng: "14 năm nay từ khi phải chạy thận nhân tạo tuần 3 buổi, vì không có tiền và đi lại khó khăn nên em phải ở trọ gần bệnh viện tỉnh Bắc Giang. Lần này, nhớ con quá em đánh liều về nhà. Hôm nay đã đến lịch chạy thận, em đang chờ cháu nó đi vay tiền để mẹ đến bệnh viện…".

Trong ánh mắt bồn chồn luôn dõi ra phía cổng, người phụ nữ bất hạnh bùi ngùi tâm sự: Vốn bị khiếm thị bẩm sinh, cuộc sống của chị Yên hoàn toàn phụ thuộc vào bố mẹ. Tuổi thơ rồi tuổi thanh xuân của người con gái tật nguyền này cứ thế trôi qua trong sự nghèo khổ, khốn khó đến cùng cực… Đến năm 24 tuổi vì thương bố mẹ quá vất vả, chị Yên xin đi học nghề massage tẩm quất thông qua Hội người mù huyện Yên Dũng, với hy vọng có thể kiếm được tiền nuôi thân.

Khi tay nghề tẩm quất có đôi chút thành thạo, năm 2005 chị Yên được Hội người mù huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương nhận vào làm việc ở một cơ sở massage tẩm quất của Hội.

 Cậu bé Triệu Văn Hùng ra đời, đem đến niềm hạnh phúc vô bờ cho người mẹ đơn thân khiếm thị.

Khi bố mẹ ngày một già yếu, các anh chị em trong nhà lần lượt xây dựng gia đình, lo lắng về một tương lai bất định đang chờ đón phía trước, chị Yên đánh "liều" đi kiếm đứa con của riêng mình những mong có chỗ nương tựa về sau. Năm 2008, bé Triệu Văn Hùng ra đời trong niềm hạnh phúc vô bờ của người mẹ đơn thân tật nguyền…

Có được đứa con trai kháu khỉnh, bụ bẫm người mẹ tật nguyền như quên hết mọi mệt nhọc, ưu phiền. Chị xin làm tăng ca để có thể chăm lo cho đứa con yêu quý một cách tốt nhất. Nhưng, một lần nữa số phận nghiệt ngã không buông tha người phụ nữ tội nghiệp này.

"Khi thằng bé được 3 tháng tuổi, em tự dưng mất sữa, cơ thể mệt mỏi, chân tay, rồi mặt phát phù nề… Lúc bác sĩ cho biết em bị mắc suy thận giai đoạn cuối, phải chạy thận nhân tạo cả đời thì trời đất như sụp đổ. Lúc đấy, em thật không thiết sống nữa, sao cuộc đời quá bất công với em như vậy!...

Cầm cây gậy ra đường mà em không biết đi về đâu, chỉ khi thấy tiếng xe phanh gấp và tiếng quát "cô bị điên à" thì em mới bừng tỉnh, vội vã trở về nhà với đứa con đang khát sữa", chị Yên đưa tay lau nước mắt.

 

Kể từ đó, để níu kéo sự sống người mẹ đơn thân khiếm thị phải tuần 3 buổi tới bệnh viện chạy thận nhân tạo, lọc máu. Công việc không còn, cuộc sống của mẹ con chị Yên vốn dĩ đã muôn vàn gian khó giờ sự khó khăn còn nhân lên gấp bội. Tội nhất là đứa trẻ mới vài tháng tuổi đã không còn nguồn sữa mẹ, em lớn lên chủ yếu bằng nước cháo loãng…

Chia sẻ về hoàn cảnh khó khăn của người mẹ đơn thân tật nguyền, ông Nguyễn Tiến Mạnh - Phó chủ tịch UBND xã Đồng Phúc cho biết: "Cuộc sống của mẹ con chị Yên có lẽ là khó khăn cùng cực nhất địa phương chúng tôi. Trước hoàn cảnh của chị, chúng tôi cùng bà con hàng xóm đã chung tay giúp đỡ.

Chúng tôi cũng đã vận dụng linh hoạt những chính sách về hộ nghèo, để mẹ con chị có thể vơi bớt đi khó khăn, nhưng thú thực mọi sự giúp đỡ cũng rất là hạn chế. Qua đây, là đại diện chính quyền địa phương tôi tha thiết mong mỏi các nhà hảo tâm quan tâm giúp đỡ mẹ con chị ấy…".

Hùng trở về nhà khi trời đã quá trưa sang chiều. Sau khi đỡ mẹ nằm xuống giường, cậu bé lớp 8 sà ngay vào bàn học. Ngắm nhìn con trai say sưa bên những tập vở, chị Yên hào hứng: "Thằng bé này là động lực để em muốn sống tiếp…".

 "Sức cùng, lực kiệt", người mẹ đơn thân tật nguyền bất hạnh này không còn nghĩ đến sự sống chết của bản thân mình nữa, chị chỉ lo đứa con trai sẽ sống ra sao khi mẹ không còn trên đời.

Nhưng, ngay sau đó giọng chị bất chợt chùng xuống: "1 triệu thằng bé vừa cầm về giúp em đi viện hết tháng này, nhưng sau đấy thì em cũng chưa biết phải trông vào đâu. Em sống thêm ngày nào thì gánh nợ cho con lại nặng hơn. Phận em nó vậy rồi, em cũng không có gì phải nuối tiếc, nhưng con em còn quá nhỏ, sau này không còn mẹ thằng bé phải làm thế nào!...", những cảm xúc trái chiều đan xen giằng xé tâm can, lại khiến người mẹ đơn thân tật nguyền bật khóc.

1. Mã số 4483:

Chị Triệu Thị Yên

Địa chỉ: Thôn Việt Thắng Làng, xã Đồng Phúc, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang

ĐT: 0379071763

Tác giả: Hương Hồng

Nguồn tin: Báo Dân trí

Link nội dung: https://haiphong24h.org/khong-con-me-tren-doi-mot-minh-con-be-nho-biet-song-the-nao-day-a130519.html