Ảnh minh họa |
Suốt 2 năm yêu nhau, chưa lần nào Cường đưa tôi về ra mắt gia đình. Anh tìm đủ mọi lý do để từ chối như công việc bận, bố mẹ làm ở xa về quê cũng chẳng gặp ai hay chưa sẵn sàng.
Tháng trước, khi tôi báo tin có thai thì Cường vui sướng và hạnh phúc vô cùng, đến lúc này anh mới chịu đưa tôi về giới thiệu với bố mẹ. Dù bạn trai đã "rào trước đón sau" là gia cảnh anh khó khăn, mong tôi đừng chê mà bỏ nhưng tôi vẫn rất bất ngờ khi tận mắt nhìn thấy ngôi nhà của bố mẹ Cường.
Đó không phải là nhà mà chính xác hơn là 1 cái lều dựng tạm trên mảnh đất của người hàng xóm. Nghe nói bố mẹ Cường làm ăn thua lỗ phải bán nhà cho người ta, bây giờ mượn tạm mảnh đất dựng những tấm tôn lấy chỗ chui ra chui vào.
Công việc hằng ngày của 2 bác là đi làm thuê cho người ta. Hôm tôi đến vào ngày nghỉ nên bố mẹ Cường ở nhà. Ngồi nói chuyện 1 lúc thì bạn trai đưa mọi người ra quán ăn trưa và chúng tôi ở lại 1 ngày trong nhà nghỉ.
Cường thật thà thổ lộ vì gia đình nghèo khó, sợ tôi biết được sẽ bỏ rơi nên không dám đưa về ra mắt sớm, đợi khi tôi mang bầu mới dám đưa về. Dù có chút buồn nhưng tôi vẫn cố động viên bạn trai, tôi bảo bố mẹ giàu nghèo không quan trọng, miễn sao chúng tôi yêu thương nhau và cùng cố gắng kiếm tiền vun đắp gia đình là đủ.
Trở về nhà, tôi không dám nói sự thật về gia cảnh nghèo khó của nhà Cường cho bố mẹ biết. Tôi nói nhà bạn trai 2 tầng, bố mẹ làm công ăn lương, gia đình tương đối đầy đủ. Nghe tôi nói thế bố mẹ cũng yên tâm và hối thúc chúng tôi sớm kết hôn.
Cường dự định sẽ cưới vào dịp Tết Nguyên Đán này. Vì không muốn tiết lộ hoàn cảnh gia đình nên Cường muốn tổ chức tại nhà hàng gần nơi chúng tôi làm việc. Nhưng gia đình tôi không đồng ý, bố bảo nhà Cường cách nhà tôi có 100km, phải tổ chức đưa đón dâu mới vui và ý nghĩa. Với lại nhà gái chưa về thăm nhà trai lần nào, trước khi cưới cũng nên để 2 gia đình gặp mặt nhau 1 lần.
Bây giờ, chúng tôi không biết phải giải quyết vấn đề này thế nào?
Tác giả: Dũng Nguyễn
Nguồn tin: phunuvietnam.vn
Link nội dung: https://haiphong24h.org/ban-trai-toi-khong-muon-to-chuc-dua-don-dau-vi-so-nha-gai-che-cuoi-a144374.html