Hôm nay, khi Real Madrid ra quân gặp Real Sociedad, có lẽ khát vọng của đội bóng áo trắng cho chiếc vương miện La Liga đã vô cùng lớn rồi. Hoàn cảnh bây giờ cũng tương tự như 10 năm trước, trên mặt trận quốc nội, “Los Blancos” hoàn toàn lép vé so với đại kình địch Barcelona. Trong 11 mùa giải La Liga gần nhất, tính từ 2006-2007, Real Madrid chỉ có được ba chức vô địch, trong khi đó Barcelona gấp đôi con số đó.
10 năm về trước, Real Madrid trải qua một biến động lớn. Khi nhạc trưởng của lối chơi và cũng là “Galactico” quan trọng nhất của đế chế giã từ sự nghiệp, anh là Zinedine Zidane. Mười năm sau giọt nước mắt chia tay Bernabeu trong trận đấu với Villareal, anh quay lại, trở thành huấn luyện viên trưởng của Real Madrid, viết nên trang sử tại Champions League, và giờ muốn viết tiếp tại La Liga.
Zidane với đội ngũ trung thành của ông đang sẵn sàng hướng đến những mục tiêu mới, khát vọng mới, mà cụ thể là danh hiệu La Liga, lẩn tránh đội bóng nhiều năm qua.
Số phận đã chọn Zidane như là người viết nên lịch sử, không ai có thể phủ nhận rằng hành trình vô địch của Zidane mùa giải 2015-2016 gặp nhiều may mắn. Tuy vậy, len lỏi trong con đường được thần may mắn nâng bước ấy, vẫn có những chỉ dấu về tài năng của Zidane. Cách mà ông gây bất ngờ cho Diego Simeone ở trận chung kết Champions League là ví dụ điển hình. Đó là trận đấu mà Zidane đã đọc vị được Simeone - Atletico nguy hiểm nhất khi không có bóng. Zidane để Real đánh phủ đầu trong 15 phút, rồi nhường cho đối phương quyền kiểm soát bóng.
Rất nhiều thắc mắc đã được mổ xẻ cho sự im lặng của Real Madrid trên thị trường chuyển nhượng hè này. Đội bóng nổi tiếng với việc hỏi mua cả thế giới hầu như không hỏi mua ai. Đây là mùa hè hiếm hoi mà Marca và AS, hai nhật bó ở Madrid nổi tiếng thân Real, buồn như chợ chiều. Sự im lặng ấy không phải đến từ triết lý "không ai thay đổi đội hình chiến thắng". Sau khi hiện thực hoá giấc mộng "Decima" năm 2014, Real bán luôn Xabi Alonso và Angel Di Maria để lấy về Toni Kroos và James Rodiguez, làm xáo trộn hết đội hình 4-4-2 của HLV Ancelotti. Real không mua là bởi Zidane đã có quyền trên thị trường chuyển nhượng, chứ không phải một mình Florentino Perez định đoạt tất cả nữa.
Zidane không phải Ancelotti. Zidane được lòng ông chủ, nhưng lại không quá hiền như Ancelotti, để Perez có thể thoải mái can thiệp các vấn đề chuyên môn. Sau lưng Zidane bây giờ là các cổ đông và hội cổ động viên, nên anh có quyền từ chối những bản hợp đồng mà anh thấy không phù hợp. Zidane không mua cầu thủ vì ông không muốn đánh cược vào những con người mới, những siêu sao và các cá tính mới. Bởi giờ trong tay anh đã có những đệ tử trung thành. Ở đây, Zidane có một đức tính tương đối giống Pep Guardiola - là tính an toàn.
Zidane đang có được sự chủ động lớn chưa từng thấy trong các đời HLV thuộc kỷ nguyên Florentino Perez. Nhưng đó vẫn là một canh bạc lớn với HLV trẻ này. Ảnh: Reuters.
Nhưng đấy chỉ là bước lùi tạm thời của Perez dành cho Zidane. Nếu Zidane năm nay thất bại, trong khi án phạt cấm chuyển nhượng đã thổi đến bầu trời Bernabeu, Real rất có thể sẽ chứng kiến một sự đổi thay rất lớn, mà kết quả của nó có thể đá đổ cả cái ghế của Zidane. Không dễ mà Perez nhún nhường như vậy, bởi đây là lần đầu tiên trong cả hai nhiệm kỳ làm chủ tịch Real, nhà tài phiệt ngành xây dựng lại không thực hiện thương vụ bom tấn nào. Điều này đồng nghĩa với mệnh lệnh phải thắng đặt ra cho HLV người Pháp. Có thể nói Zidane đã đánh một ván bài với chủ tịch Perez, nhưng ván bài đó thực ra rất nhiều hoài cổ.
15 năm kể từ khi Perez xuất hiện trên Bernabeu, cái chất Tây Ban Nha và cái chất "La Fabrica" (tên lò đào tạo trẻ của Real) ít nhiều phai nhạt. Raul, Guti, Casillas, Ramos… luôn cố gắng để khiến nó không bị mất đi, không thể phủ nhận, người Madrid vẫn nhớ câu chuyện ngày xưa của màu áo trắng với rất nhiều cầu thủ nội địa, thuở "Bộ ngũ Kền Kền", thuở Sanchis, Hierro, Ivan Helguera...
Năm năm qua, khi vấn đề về lò đào tạo trẻ của Real lên đến mức báo động, những cuộc cách mạng cũng rục rịch được thực hiện nhưng lại rất “nửa vời”. Bởi hễ đến mùa hè, Real đều giật bom tấn. Chỉ hè này, các madridistas mới manh nha cảm nhận về cái chất “Tây Ban Nha” thuở xưa đang được gọi về. Năm ngoái, Zidane trọng dụng Lucas Vazquez và Isco hơn cả James - bom tấn của Perez. Hè năm nay, Alvaro Morata - một sản phẩm Castilla - được mang về, và Marco Asensio trở thành hiện tượng. Nuối tiếc có chăng chỉ là việc Jese sang PSG. Nhưng đấy là bởi Jese muốn một ngày anh được trở lại giống như cách của Morata.
Morata trở lại để tăng cường chất bản địa vốn phai nhạt từ nhiều năm qua, vì thói quen vung tay mua sao của Perez. Ảnh: Marca.
10 năm trước, La Liga 2006-2007, Real Madrid vô địch La Liga đúng vào vòng đấu cuối cùng. Chức vô địch xúc cảm nhất trong lịch sử họ với những trận đấu chết đi sống lại và cuộc bám đuổi Barca đến cùng. Đó là chức vô địch thấm đẫm mồ hôi của Ruud Van Nistelrooy, nước mắt của Iker Casillas, chan hoà với máu của Ramos. Đó là chức vô địch trong sự lạnh lùng ma mãnh của Fabio Capello cùng nét cần mẫn của David Beckham. Nhưng đó còn là chức vô địch của Guti Hernandez - một sản phẩm thiên tài của lò Castilla, trong mùa giải anh thay Zidane cầm quyền trượng tuyến giữa Real Madrid.
10 năm sau, Zidane lại đi tìm cho ông một “Guti” mới.
Tác giả bài viết: Dũng Phan