Chúng tôi yêu nhau được khoảng hơn 1 năm. Có thể đó không phải là quãng thời gian quá dài so với các cặp đôi khác nhưng với hai đứa đã gần 30 tuổi như chúng tôi thì chừng đó là vừa đủ. Tôi cũng không nuôi tham vọng có một mối tình lãng mạn, nhiều kỉ niệm như mấy đôi mới lớn. Tôi cũng đã 31 tuổi rồi, còn cô ấy 27 tuổi… cái mà chúng tôi cần bây giờ là điều kiện hai bên hợp lí, phù hợp, tính cách tương đồng nhau để đi tới hôn nhân. Và, tôi thấy, cả hai chúng tôi đều quá thích hợp để kết hôn.
Chuyện tình cảm của chúng tôi là hai đứa tự tìm hiểu rồi yêu nhau chứ không phải có ai mai mối. Quen nhau cũng khá tình cờ, trong một chuyến xe đi chung về quê… Có lẽ là do duyên số nên chúng tôi trò chuyện, thấy hợp rồi xin số điện thoại của nhau. Tôi cũng đã 31 tuổi rồi, còn cô ấy 27 tuổi… cái mà chúng tôi cần bây giờ là điều kiện hai bên hợp lí, phù hợp, tính cách tương đồng nhau để đi tới hôn nhân. Và, tôi thấy, cả hai chúng tôi đều quá thích hợp để kết hôn. (Ảnh minh họa)
Sau khoảng hơn 4 tháng thì chúng tôi chính thức yêu nhau. Cô ấy nhà ở gần nhà tôi, nhưng hiện tại đã mua nhà trên thành phố sống. Về thăm gia đình bạn gái tôi thấy kinh tế cũng bình thường, do đó tôi rất bất ngờ khi cô ấy có thể tự mình mua chung cư trên thành phố. Khi hỏi thì bạn gái tôi kể rằng cô ấy đi làm lương khá, nên cũng tích cóp được, mua trả góp rồi trả nợ trong mấy năm cũng xong.
Thực sự nghe bạn gái nói tôi ngưỡng mộ vô cùng, thậm chí còn thấy có phần xấu hổ. Hơn cô ấy tuổi mà giờ tôi chẳng có gì, chỉ có vài chục triệu lo cho cái đám cưới là may. Vậy mà mới 27 tuổi, bạn gái tôi đã có cả một cơ ngơi như thế thật không phải tầm thường.
Vì quê hai đứa xa, công việc lại bận rộn nên từ khi chính thức yêu nhau chúng tôi chỉ về thăm nhà có 2 lần. Bố mẹ đôi bên đều ủng hộ tình cảm này, bảo chúng tôi thu xếp thời gian hợp lí, chừng nào cảm thấy tình yêu chín muồi thì báo bố mẹ tổ chức đám cưới. Vậy là hai đứa tôi cứ yên tâm làm việc trên thành phố và yêu nhau.
Gần đây, tôi chuyển hẳn đến căn hộ của cô ấy để sinh sống. Phải nói thật tôi cũng thấy hơi ngại khi không có gì cho bạn gái mà giờ lai phải sống ăn nhờ ở đậu như vậy. Nhưng bạn gái tôi nói đằng nào hai đứa cũng cưới nhau, nhà của cô ấy cũng là của tôi sau này, có gì phải ngại. Vậy là chúng tôi sống với nhau như vợ chồng. Khoảng hơn tháng sau đó, hai đứa tôi về làm đám hỏi ở quê và chuẩn bị đám cưới. Bố mẹ đôi bên đều ủng hộ tình cảm này, bảo chúng tôi thu xếp thời gian hợp lí, chừng nào cảm thấy tình yêu chín muồi thì báo bố mẹ tổ chức đám cưới. Vậy là hai đứa tôi cứ yên tâm làm việc trên thành phố và yêu nhau. (Ảnh minh họa)
Có lẽ tôi vẫn là thằng ngu ngốc khi hạnh phúc trong ngôi nhà đó, bên cô vợ tương lai tưởng như tài giỏi nếu như không có màn đánh ghen dã man của vợ gã đàn ông mà bạn gái tôi cặp kè. Cô ta đến khu chung cư làm ầm lên, còn tung ảnh giường chiếu vợ sắp cưới của tôi với chồng chị ta. Thì ra, cô ấy cặp kè với đàn ông có vợ lâu rồi, những gì mà cô ấy bòn rút được chính là căn hộ mà giờ tôi đang coi như tổ ấm của mình đây. Cô vợ kia mặc dù biết cô ấy đã dừng lại, sắp lấy chồng nhưng nghĩ đến chồng mình mất của cả căn hộ cho người tình, xót ruột quá nên đến chửi bới một trận cho bõ tức.
Tôi nhục nhã vô cùng. Tôi bị cô ta cười vào mặt, bảo là thằng đần, cưới loại gái làm cái nghề bán chôn nuôi miệng mà còn tự hào lắm. Thật sự tôi không biết phải giấu mặt vào đâu khi bị chị ta đay nghiến như vậy…
Sau hôm đó, tôi chán đời bỏ về quê cả tuần trời, tránh không gặp mặt bạn gái. Về rồi tôi dành thời gian tìm hiểu mới biết, năm xưa, khi mới còn là sinh viên năm nhất, cô ấy đã cặp kè với một gã đàn ông có vợ ở gần nhà, bị chị ta phát hiện chửi đánh cho nên mới quyết bỏ quê lên thành phố, không về quê sống nữa vì chuyện đó ai cũng biết nên không còn mặt mũi nào mà về. Lên đến đây, tưởng cô ấy sau sai lầm sẽ thay đổi, nào ngờ lại cặp kè với người khác giàu hơn để moi tiền. Thì ra, cô ấy cặp kè với đàn ông có vợ lâu rồi, những gì mà cô ấy bòn rút được chính là căn hộ mà giờ tôi đang coi như tổ ấm của mình đây. (Ảnh minh họa)
Hai mối quan hệ đó mang đến cho cô ấy cả đống tiền mà điển hình chính là việc cô ấy moi được căn hộ này đứng tên mình rồi dứt tình. Tôi “may mắn” được cô ấy chọn làm chồng sau những tháng ngày làm bồ nhí của người khác.
Mấy tuần nay tôi nghĩ rất nhiều mà chưa đưa ra được quyết định cho mình. Tôi không biết có nên cưới nữa hay không? Bỏ bây giờ cũng khổ vì chuyện cưới xin hai nhà đã lo xong cả rồi, mà cưới thì nhục không sao kể xiết. Tác giả bài viết: Nguyễn Quyết
Nguồn tin: