Vợ tôi là một người phụ nữ ghê gớm. Cô ta ít hơn tôi 2 tuổi, thú thật ngày trước tôi lấy cô ta cũng không phải vì yêu đương gì, mà là bị "úp sọt".
Chằng là lần đấy đi sinh nhật bạn, thấy cô ta xinh đẹp, nổi bật nhất trong đám bạn hôm đó, tôi đến làm quen. Mới đầu thấy cô ta vui vẻ, cởi mở, dễ gần tôi cũng thấy rất vui, thích thích.
Tôi tấn công, tán tỉnh theo đuổi, lúc đó cô ta tỏ ra rất hiền lành, nhu mì, ăn nói lại biết điều nên tôi thích lắm. Yêu nhau được độ 3 tháng, một lần tôi đi trên phố, thấy một đám đông cãi vã, tò mò nên rẽ vào, ai ngờ gặp ngay cảnh bạn gái mình đang chống nạnh, chửi bới ầm ầm, đanh đá vô cùng, chưa kể cô ta còn chửi thề không ngại mồm. Tôi hỏi qua thì biết cô ta sang đường không xin, bị người kia đâm vào xong còn còn chửi. Kể từ sau lần đó, tôi thấy mình không còn nhiều tình cảm nữa, càng ngày cô ta càng tỏ ra lấn lướt. Chính thức là 6 tháng, tôi nói lời chia tay. Lúc này cô ta tỏ ra biết lỗi, ăn năn đau khổ vô cùng, rồi uống rượu say khướt tìm đến phòng tôi. Tôi mủi lòng cho cô ta vào, đêm đó chúng tôi lại phát sinh quan hệ.
Sáng hôm sau lúc tôi tỉnh dậy, thấy cô ta dậy rồi, trên giường là vết máu đỏ tươi. Cô ta nói tôi lấy cái "ngàn vàng" của cô ta rồi thì phải chịu trách nhiệm, nếu không đừng hòng mà yên thân được. Cực chẳng đã, tôi buộc phải lấy cô ta.
Về nhà, tôi càng chán, vợ ghê gớm, đành hanh, bố mẹ tôi hiền lành nên cũng kệ, nhưng tôi biết rõ bà ngán ngẩm lắm. Thật sự lúc cưới tôi đã nghĩ, thôi thì cưới rồi cũng cố mà sống tử tế với nhau, mong là sau này cô ta sẽ thay đổi.
Thế nhưng càng sống chung, vợ chồng càng bất hòa, cãi chửi nhau suốt. Rồi cô ta có bồ, thời điểm ấy, hai đứa cũng dọn ra ngoài ở riêng. Tôi hay phải đi công tác, cũng nghi cô ta dẫn trai về lắm nhưng không có bằng chứng. Lần đó để vạch mặt vợ, tôi nói phải đi 3 ngày. Sắp xếp đồ như thật, tôi mang sang nhà banj gửi rồi lén quay về. Chui vào gậm giường nằm phục kích.
Đúng như tôi dự đoán, chừng 10 giờ đêm, cô ta và một gã đàn ông nữa dẫn nhau về. Chờ cho hai kẻ đó lên giường và bắt đầu "hành động" tôi chui ra. Cô ta ngạc nhiên và sợ hãi cực độ, nhanh tay bấm máy tấm ảnh, tôi chìa cho cô ta lá đơn đã có sẵn chữ ký.
Thú thật, bị vợ cắm sừng đúng là không có cái nhục nào hơn. Nhưng nhờ thế mà bỏ được người vợ vừa ghê gởm vừa mất nết này tôi thấy âu cũng là may mắn. Tác giả bài viết: Đức Hải
Nguồn tin: Báo Phụ nữ Today