Đầu tư cho con đi du học, tôi quặn lòng đau xót vì lỗ tiền tỷ

Mong muốn con sang trời Tây sẽ học hành giỏi giang, giúp cả nhà nở mày nở mặt, ai ngờ mọi chuyện chẳng ra sao…

Ngày càng có nhiều người cho con đi du học, con cái bạn bè tôi tốt nghiệp cấp 3 xong đi Mỹ, đi Anh cũng không ít. Thấy cháu nào về cũng nói tiếng Anh ầm ầm, tự tin, hoạt bát, tôi cũng quyết chí cho con mình đi, có điều hơi muộn hơn chúng bạn một chút.
 


Sau khi con gái đã tốt nghiệp cao đẳng, đi làm được một năm, tôi mới tích góp được chút đỉnh để đưa cháu đi du học. Con tôi không mấy xuất sắc nên trước khi vào học trường nào đó cần học tiếng trước. Vậy là cháu mất một năm học tiếng ở xứ người. Năm đó tính ra tôi mất hơn một tỷ. Sang năm thứ hai, cháu vào học truyền thông tại một trường đại học ở Boston (Mỹ). Đã quen với bên đó, cũng có bạn bè nên cháu có người ở cùng để chia sẻ tiền nhà. Tiền học, tiền ăn, tiền nhà mỗi tháng của con, tôi mất chừng 80 triệu.

Hai vợ chồng tôi kinh doanh, lúc được cũng có đồng ra đồng vào, lúc mất thì vay mượn khắp nơi, để nuôi cô con gái đi du học quả thật khá khó khăn. Tháng nào tôi cũng đau đầu chuyện tiền nong. Đến kì nghỉ hè, con tôi về nước sau 2 năm xa nhà. Trong hơn một tháng này, tôi quyết định đầu tư cho cháu đi học làm móng vì bên Mỹ, tôi thấy người Việt làm móng nhiều, cháu biết chút ít về nghề này có thể sẽ tìm việc làm thêm dễ dàng hơn, bớt đi phần nào gánh nặng cho bố mẹ.

Muốn con giỏi nghề, tỉ mỉ, học nhanh, tôi bỏ 10 triệu mời hẳn một thợ làm móng về nhà dạy cháu. Tuy nhiên, con tôi ham chơi, không chú tâm học hành, hết một tháng mà mới chỉ biết cắt tạo hình móng vuông, lấy phần da thừa quanh móng, sơn móng tay vẫn còn lóng ngóng làm lem ra ngoài, chưa biết vẽ chút họa tiết nào. Chuyện này coi như tôi công cốc đầu tư.

Sang lại trường, con cũng tìm được việc ở một tiệm làm móng nhỏ, mỗi tuần chỉ làm 2 buổi, mỗi buổi cả tiền tip được chừng 20-30 đô. Con bảo vừa đủ tiền ăn cho một ngày. Việc học bình bình, việc làm thêm cũng làng nhàng, con tôi đi Mỹ đã 3 năm mà chưa thấy có khởi sắc gì. Chẳng những thế, đến năm thứ 3, cháu còn đòi về lấy chồng.

 


Hóa ra, trong thời gian nghỉ hè ở Việt Nam, con gái đã kịp quen và có người yêu. Đương nhiên tôi không đồng ý. Thứ nhất, tôi đã mất nhiều tiền cho con đi học, giờ chưa có thành quả gì, sao có thể về được? Thứ 2, tôi muốn con yêu và cưới một người nước ngoài rồi ở luôn bên đó, coi như là “căn cứ địa” để sau này hai em (dưới con gái còn có 1 em trai, 1 em gái) còn sang học hành, lập nghiệp.

Ai ngờ, cháu thật to gan, dám trốn mẹ về Việt Nam sống với người yêu. Mất hai tháng trời tôi mới phát hiện ra và bắt cháu quay lại trường. Mọi chuyện may mắn yên ấm được đến khi cháu tốt nghiệp. Giờ con tôi đã về nước, chưa xin việc ở đâu cả vì cháu bảo “con đang bị sốc văn hóa, chưa quen với cuộc sống hiện tại”. Nghĩ về số tiền mình đã bỏ ra cho con ăn học, tôi quặn lòng vì xót, tiền ấy nếu cứ gửi ngân hàng mà rút lãi ra tiêu có phải tốt hơn không?

Các chị ạ! Trước khi cho con đi du học hãy suy nghĩ thật kỹ nhé, nếu con mình không có khả năng, không có ý chí, đừng cho đi làm gì cho phí cơm, phí gạo, mình ở trong nước còn phải hao tổn tâm sức lo lắng cho chúng nữa. Mà chúng thì đâu biết nghĩ đến bố mẹ, chỉ biết hưởng thụ, sống vài năm ở nước ngoài về cái gì cũng ngơ ngơ bảo “ở Mỹ thế này, ở Mỹ thế kia”, thật rất chán. Biết thế này, tôi cứ để con làm công chức bình thường, tháng lương 5-7 triệu còn hơn…

Tác giả bài viết: Hải Minh

Nguồn tin:

Link nội dung: https://haiphong24h.org/dau-tu-cho-con-di-du-hoc-toi-quan-long-dau-xot-vi-lo-tien-ty-a58863.html