Vì bản thân tôi thiển cận, luôn nghĩ, chỉ cần mình chăm chồng chăm con, chịu khó kiếm tiền, làm giàu, rồi vun vén tiền nong cho gia đình là chồng yêu, chồng quý. Cứ nghĩ, có được người vợ hiền lành lại biết kiếm tiền như mình, đi sớm về khuya như mình thì có chồng nào không yêu, không quý.
Nên, vì mải kiếm tiền, việc nhà tôi không động đến, thay vào đó, tôi thuê một cô giúp việc về làm. Cô giúp việc này hơn tôi vài tuổi nhưng nhìn khá là nhanh nhẹn, trẻ trung. Vì công việc ở quê không có gì nên cô lên thành phố kiếm việc. Vậy mà, tôi đã từng nghĩ giao toàn bộ công việc nhà cho cô ấy, cơm nước, giặt giũ ngay cả việc chăm chồng, chăm con.
Người đàn bà công sở thành công như tôi chỉ biết đến những nhà hàng nếu chồng nói thèm món gì đó. Tôi chưa một lần tự tay nấu cho chồng vì cứ về muộn thì thời gian ở đâu ra. Con tôi, tôi cũng dành cho giúp việc chăm hết. Với tôi, kinh tế là vấn đề chính vì lúc nào tôi cũng tâm niệm, có tiền thì làm việc gì cũng dễ, gia đình giàu có, sau này con cái mình cũng được sung sướng.
Người giúp việc ở nhà tôi xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi cô ấy mới đến. Lúc nào cô ấy cũng hỏi chồng tôi thích ăn gì, con tôi thích ăn gì và không ngần ngại vào bếp bất cứ lúc nào. (ảnh minh họa) Nhưng tôi đã lầm. Những ngày tháng tôi mải mê kiếm tiền, mọi việc trong nhà, cô giúp việc lo hết. Từ việc nhà, việc cửa, giặt gĩ cho chồng cho con tôi, chăm con tôi và còn chăm cả chồng tôi khi ốm. Tôi dần thấy cô ấy thay đổi mình, mặc những bộ đồ mới mà chồng tôi nói là chồng mua cho cô ấy. Khi đó, tôi vẫn chưa thấy ngạc nhiên. Cho đến khi, họ cùng con tôi đi ăn nhà hàng, tôi mới nhận ra, tôi đã sắp mất chồng.
Người giúp việc ở nhà tôi xinh đẹp hơn rất nhiều so với hồi cô ấy mới đến. Lúc nào cô ấy cũng hỏi chồng tôi thích ăn gì, con tôi thích ăn gì và không ngần ngại vào bếp bất cứ lúc nào. Cô ấy luôn biết cách cười nói, vui vẻ và tỏ ra là người đàn bà yếu mềm trước mặt chồng tôi. Nhận thấy dấu hiệu chẳng lành, tôi cho cô giúp việc nghỉ hẳn.
Chồng tôi lấy làm ngạc nhiên vô cùng, và có chút tiếc nuối nhưng không làm gì được, vì cô ấy cũng chỉ là người giúp việc. Tôi đã nhìn thấy cô ta đứng đung đưa trước mặt chồng tôi trong bộ đồ ngủ. Thật may, mọi chuyện chưa đi quá xa. Cô ta chắc có dã tâm cướp chồng khi bà chủ mải mê kiếm tiền. Nghĩ lại, là tôi sai.
Vì tôi chỉ biết tiền mà không biết trách nhiệm của người làm vợ. Tôi chưa tính đến chuyện chăm chồng, chưa từng nấu cho chồng một bữa cơm ngon. Từ ngày cô giúp việc đi, tôi bắt đầu mở mang tầm mắt. Tôi học nấu ăn, về nhà nấu cơm cho chồng khiến chồng tôi sững người. Tôi không còn đi sớm về khuya, thay vào đó về đón con, cho con ăn, chăm con học. Tôi chịu khó bằng mọi cách khiến cho chồng vui.
Tôi đã hiểu, đàn bà dù có giỏi đến mấy thì cũng nên quan tâm gia đình, chồng con. Vì đó là trách nhiệm của họ. Nếu họ cân đối được cả hai việc thì thật là vui mừng. (ảnh minh họa) Thay đổi hình ảnh nữ công sở nhàm chán, cứng nhắc, tôi mua những bộ váy, bộ đầm và thay đổi kiểu tóc cho quyến rũ. Lần đầu mặc váy thướt tha đi nhà hàng ăn cùng chồng con, chồng tôi phải bịt miệng cười. Tôi cũng thẹn thùng nhưng soi gương, thấy mình khá đẹp…
Những ngày tháng đó, chồng tôi vui lắm. Và tôi nhận ra, với đàn ông, người vợ kiếm tiền nhiều không phải là người vợ tốt, họ cần một người vợ biết suy nghĩ, đảm đang, lo cho con cái, chăm sóc chồng con chu đáo hơn hết. Họ cần một người vợ biết cân đối mọi việc và không bao giờ bỏ bê gia đình vì tiền. Cảm ơn cô giúp việc lẳng lơ, cô giúp việc định mồi chài tôi bằng cách đó để tôi nhận ra, mình cần thay đổi biết nhường nào. Và giờ thì, tôi đã trở thành một người vợ toàn diện, kiếm tiền giỏi, giỏi việc nhà trong mắt chồng.
Tôi đã hiểu, đàn bà dù có giỏi đến mấy thì cũng nên quan tâm gia đình, chồng con. Vì đó là trách nhiệm của họ. Nếu họ cân đối được cả hai việc thì thật là vui mừng. Nên chị em đừng chỉ mải kiếm tiền mà quên mất việc của bản thân mình. Hãy là người vợ, người mẹ, người phụ nữ của xã hội. Đừng để mất chồng vào tay những người đàn bà lẳng lơ, quyến rũ vì đó là thế mạnh của đàn bà mà bất cứ một người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được…