Bước qua cái tuổi 90, đáng lẽ ra cụ bà Nguyễn Thị Dung (trú xóm 9, xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An) sẽ được vui vẻ sum vầy cùng gia đình và an hưởng tuổi già. Thế nhưng, hiện tại cụ vẫn phải chăm sóc một đứa con thân yêu của mình bị tâm thần.
Trong căn nhà cấp 4 xập xệ, ngoài chiếc 2 giường cũ nát và 1 chiếc hòm thì chẳng còn vật dụng gì quý giá. Ngồi cạnh bên đứa con trai “có lớn mà không có khôn” đang bị xích một chân vào thành giường, cụ Dung cho biết, cũng phải mất một thời gian khá dài thì con trai của bà mới quen với sợi xích ở chân phải, cũng không còn quậy phá bà nhiều như trước nữa.
Căn nhà cấp 4 xập xệ của cụ Dung. Ảnh: HH
Nhắc đến cuộc đời mình, cụ Dung cho biết, chồng của bà trở về từ chiến trường miền Nam đến năm 2001 thì bỗng dưng nổi bệnh tâm thần.
Sau hơn 37 năm đi bộ đội, cụ ở nhà chờ đợi trong mòn mỏi thì khi trở về người chồng lại hóa khùng rồi qua đời.
Xót xa hơn là người con trai duy nhất của hai vợ chồng là anh Trần Văn Sơn (SN 1974) cũng tự nhiên hóa khùng, bị bệnh tâm thần kể từ ngày người bố của mình mất.
“Nó bỗng nhiên nổi khùng rồi phát bệnh khiến ai nấy cũng lo sợ cả. Bệnh lại mỗi ngày một nặng, nhiều lúc phát bệnh, nó leo lên cả mái nhà phá cả mái nhà. Đồ đạc trong nhà bây giờ chẳng còn gì để cho nó phá nữa cả rồi”, chị Trần Thị An (mợ ruột của Sơn) cho biết.
Cụ Dung chăm lo từng bữa cơm cẩn thận cho con trai mình. Ảnh: HH
Theo chị An, suốt 15 năm qua, vì cậu con trai duy nhất của mình, cụ Dung dường như chưa một ngày có phút nghỉ ngơi dù đã bước qua cái tuổi 90. Từ sáng sớm đến tối, cụ cứ chạy lên chạy xuống cơm nước, giặt giũ rồi nói chuyện với cậu con trai của mình như mong muốn một điều kỳ diệu gì vậy.
Năm 2013, bệnh của Sơn phát thêm nặng hơn, chị An cùng bà con lỗi xóm lo sợ cụ Dung sẽ bị cậu con trai của mình hành hạ, hành đập khi phát bệnh nên đã khuyên nhủ nên đưa cậu vào trung tâm nào đó nhưng cụ Dung một mực không chịu.
Theo cụ Dung, nhà giờ chỉ còn đứa con duy nhất nên vẫn muốn dùng chút sức cuối cùng của mình để chăm lo cho con, mong rằng một ngày nào đó con trai của mình có thể khỏi bệnh.
Cụ Dung bên bếp lửa héo mòn ở cái tuổi 90. Ảnh: HH
“Đồ đạc trong nhà giờ còn có cái gì cho nó ném nữa đâu, ngay cả bàn thờ bố nó mà cũng không còn. Thấy bà ấy không chịu mà thằng Sơn thì mỗi ngày nó lại đập phá khiếp hơn nên chúng tôi đành phải mua xích về xích nó vào chân giường để nó đỡ chạy mất, cũng đỡ làm khổ bà Dung nữa”, chị An cho biết.
Cũng kể từ đó, thấy cụ Dung mỗi ngày một yếu, trí nhớ cũng không còn được như xưa nữa nên chị An đã quyết định nhận nấu ăn cho hai mẹ con cụ Dung.
Ông Hoàng Hữu Đông – Chủ tịch UBND xã Đà Sơn cho biết hoàn cảnh của gia đình cụ Dung thuộc dạng khó khăn nhất của xã. Người mẹ đã già, con trai lại bị bệnh tật nên rất cần sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm.
Mọi sự giúp đỡ mẹ con cụ Nguyễn Thị Dung - Mã số 178 - xin gửi về: 1. Cụ Nguyễn Thị Dung, xóm 9, xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An |
Tác giả bài viết: Hồ Hà – Phan Ngọc
Link nội dung: https://haiphong24h.org/dau-don-canh-me-gia-90-tuoi-xich-chan-con-trai-42-tuoi-de-cham-bam-a77836.html