Thể thao

Biệt danh HLV bóng đá Việt: Tại sao HLV U.16 Việt Nam được gọi là... Nam 'chợ'

Lợi Trần

Những người biết HLV Đinh Thế Nam của U.16 Việt Nam từ ngày anh còn là cầu thủ của CLB Công an Hải Phòng đều không xa lạ với cái tên Nam ‘chợ’.


HLV Đinh Thế Nam U.16 Việt Nam được gọi bằng biệt danh Nam "chợ". Ảnh-Quốc Việt

Đơn giản, nhà của HLV Đinh Thế Nam gần sát chợ Cố Đạo, một chợ nổi tiếng của thành phố Hải Phòng. Không biết từ bao giờ cái tên Nam "chợ" được gán cho HLV sinh năm 1965 này, chỉ biết là khi HLV Đinh Thế Nam đến “tuổi cập kê”, vô tình gặp được cô gái trong mộng là HLV thể dục dụng cụ đội tuyển quốc gia bây giờ, cô Nguyễn Thị Thanh Thúy, bạn bè thân quen trong giới cầu thủ đã chúc mừng anh Nam "chợ" gặp được cô gái vừa xinh vừa giỏi.

Chuyện kể là anh Nam "chợ" yêu cô Thúy từ ánh mắt đầu tiên. Những lần hò hẹn của hai người chủ yếu là trên… yên xe đạp.

HLV Đinh Thế Nam đạp xe từ chợ Cố Đạo đến nhà cô Thúy cách đó không xa, hai người đi dạo vòng vòng khắp các con phố Hải Phòng. Những ngày cô Thúy công tác ở Hà Nội, HLV Đinh Thế Nam lên thăm, họ cũng chở nhau đi khắp các ngả đường. Đặc biệt, đi qua các cây cầu, thầy Nam không bao giờ để cô Thúy xuống. “Em cứ ngồi yên đấy, anh sẽ đạp qua được ấy mà”, và chiếc xe qua được thật.

Đôi tình nhân ấy cũng đã chở nhau đi qua bao giông bão của cuộc đời. HLV Đinh Thế Nam vào công tác tại Trung tâm thể thao Viettel và dẫn dắt U.16 Việt Nam, cô Thúy đảm trách việc huấn luyện thể dục dụng cụ ở đội tuyển quốc gia, 2 người con lớn khôn, họ vẫn bên nhau, trước và sau những thành công, chiến thắng và thất bại của thể thao.

Đằng sau biệt danh Sơn "miền núi"

Thủ môn của Hà Nội T&T, người đóng góp lớn cho đội tuyển Việt Nam giành cúp vàng AFF 2008 Dương Hồng Sơn sinh ra ở Cầu Giát, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An. Anh tiết lộ lý do có biệt danh "miền núi" là ngày nhỏ, vì đam mê đá bóng, anh và chúng bạn suốt ngày quần thảo trái bóng dưới trời nắng nên mái tóc đỏ quạch. Khi lên tuyển U.16 Việt Nam, bạn bè nhìn thấy Sơn tóc đỏ nên gọi luôn là Sơn “miền núi”. Cái tên gắn chặt vào đời anh cho đến tận bây giờ, khi anh chuyển sang công tác huấn luyện.
 

Cựu thủ môn Dương Hồng Sơn, Sơn "miền núi" TNO

HLV Vũ Trường Giang, người từng dẫn dắt V.Ninh Bình và CLB Tây Ninh được anh em, bạn bè gọi là Giang "đen". Chẳng biết có phải cái tên nó vận vào người hay không, HLV Vũ Trường Giang đen đủi, lận đận trong nghề.

Vũ Trường Giang có công đưa Tiền Giang lên V-League năm 2005, nhưng nửa năm sau lại chia tay chính CLB này vì phe cánh. Năm 2008, ông về V.Ninh Bình nhưng cũng chỉ ở đây được nửa mùa vì nội bộ rối ren.

Giang “đen” tiếp tục phiêu lưu với Thanh Hóa rồi Tây Ninh, tuy nhiên chẳng CLB nào khiến ông có một bến đỗ ngọt ngào và vinh quang. Chữ đen trong tên gọi đã ám ảnh vào số phận của HLV Vũ Trường Giang như một định mệnh.
 

HLV Vũ Trường Giang B.D

Cũng có chữ “đen” gắn vào tên, HLV Thịnh “đen”, tức Nguyễn Văn Thịnh, người có chuyên môn giỏi, từng dẫn dắt đội trẻ ở Sông Lam Nghệ An, cuối cùng vẫn phải viết đơn từ chức vì các trò không ủng hộ thầy.

HLV Trương Việt Hoàng của CLB Hải Phòng có một biệt danh là lạ, dễ thương Hoàng “bộp” hoặc Hoàng “bột”. Nhiều người bảo hồi nhỏ Hoàng trắng quá, nên gọi biệt danh “bột”. Chúng tôi hỏi anh, nguyên cớ vì sao có cái tên nghe vui vui, “thuyền trưởng” của đội bóng đang làm mưa làm gió ở V-League 2016 gãi đầu ngượng ngùng: “Tôi cũng không rõ nữa. Từ nhỏ bạn bè đã gọi tôi là như thế và bây giờ vẫn thế!”
 

HLV Trương Việt Hoàng, Hoàng "bộp" Lê Tân

Huyền thoại Dũng "say"

HLV Vương Tiến Dũng, người từng dẫn dắt Thể Công, Hải Phòng được gọi là Dũng “say”, có người còn gọi ông là Dũng “béo”. Bây giờ thì ông Dũng rất gầy, vị HLV trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời của mình vẫn đang có một tuổi già còn nhiều nỗi lo. Ông Dũng lập gia đình muộn, con trai út của ông vẫn còn nhỏ. Thi thoảng chúng tôi gặp ông trong một quán cà phê ven hồ Đắc Di, Hà Nội, lúc nào cũng thấy ông Dũng mơ màng với khói thuốc.
“Tôi bây giờ có 2 thứ rất thích, rượu và thuốc lá”, ông Dũng nói sau một hớp cà phê đen đá.
 

HLV Vương Tiến Dũng Lê Nam

Ông Dũng mê rượu từ trẻ, người ta bảo ông Dũng phải “say” mới cầm quân tốt, chỉ đạo giỏi. Nhưng cuộc đời con người không thể nào triền miên trong những cơn say, ông Dũng tỉnh lại khi bây giờ đã bước về cái ngưỡng bên kia của cuộc đời với nhiều nỗi buồn không phải ai cũng thấu.

Tác giả bài viết: Cẩm Giang