Nhân ái

Cha mẹ nghèo đau đớn trước cảnh con trai 6 tháng tuổi mắc bệnh nan y

Lợi Trần

Mỗi ngày người cha phải chấp nhận độc hại mang chiếc bình đi phun thuốc sâu thuê cho người ta để góp nhặt từng đồng bạc lẻ với hi vọng sẽ có một ngày đủ kinh phí đưa đứa con thơ ra bệnh viện trung ương điều trị bệnh, nhưng ước mơ ấy của người cha nghèo khó thành hiện thực?

Loading...

Cha phun thuốc sâu góp nhặt kiếm tiền chữa bệnh cho con


Sau những ngày nắng nóng gay gắt, trời xứ Nghệ như được tắm mát sau trận mưa vàng nho nhỏ. Nhưng cơn mưa ấy lại khiến gia đình anh Chu Văn Thường (SN 1986) có vợ là chị Vũ Thị Lan (SN 1980), trú tại xóm 5, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An không chỗ nào khỏi ướt. Sáu con người khốn khổ chen chúc trong 2 gian nhà nhỏ cũ kỹ rộng chưa đến 30m2, rách nát dột khắp nơi.

Cái nghèo cái khổ như vận lấy vào số kiếp của đôi vợ chồng trẻ, không có công việc ổn định nhà lại ít ruộng nên thu nhập bấp bênh. Anh Thường ngoài đi làm phụ hồ còn nhận đi phun thuốc sâu thuê cho người dân trong vùng để kiếm thêm thu nhập nuôi gia đình.

 

Chị Lan bên đứa con bị bệnh down.

Anh Thường bảo, vợ chồng anh cưới nhau từ năm 2010 đến nay vợ chồng anh đã có 4 người con. Đứa lớn mới tròn 5 tuổi, đứa nhỏ nhất vừa chưa được 6 tháng tuổi.

Đặc biệt từ khi đứa con thứ 4 là Chu Văn Tuấn (SN 2016), khi sinh ra được 15 ngày tuổi cháu Tuấn có biểu hiện khó thở, lên cơn co giật, tím tái toàn thân ... Quá hoảng sợ, vợ chồng anh Thường phải chạy vay mượn khắp nơi để có tiền đưa con vào bệnh viện Sản - Nhi Nghệ An khám bệnh.

Tại đây khi nghe các bác sĩ thông báo con bị bệnh Down, thần kinh giãn ... vợ chồng nghèo như chết lặng. Gần 6 tháng có mặt trên cõi đời, cháu Tuấn đã phải 5 lần phải đến bệnh viện điều trị, đó cũng là những tháng ngày cùng cực nhất đối với vợ chồng anh Thường chị Lan.

“Anh nhìn nhà em đó có gì đâu, các con nheo nhóc, ăn cũng không đủ thì lấy tiền đâu mà đi bệnh viện. Bác sĩ bảo phải đưa cháu ra Hà Nội khám để có phương pháp điều trị tốt hơn nhưng em không đưa con đi được vì ...”, nhìn những đứa con thơ lấm lem, nheo nhóc người cha như gục xuống, nước mắt lăn dài trên đôi gò má chai sạm của anh.

 

Chu Văn Tuấn (SN 2016) bị bệnh down.
 

Người mẹ nhìn con trong tuyệt vọng.

Mỗi khi trái gió trở trời cháu Tuấn lại lên cơn co giật, khó thở, toàn thân tím ngắt ... mỗi lần như thế cả gia đình anh lại được một phen hoảng hồn. Đứa trẻ thơ ngây ngô, khờ dại mang trong mình căn bệnh nan y, hàng ngày phải uống thuốc để duy trì sự sống, điều trị. Một nách 4 đứa con thơ, người mẹ phải ở nhà chăm sóc cho bầy con nên mọi chi tiêu sinh hoạt đều trông cậy vào những ngày công đi làm thuê của chồng.

“Em đi phun thuốc sâu độc lắm, có bữa phun xong về đầu đau như búa bổ không ăn được cơm. Nhưng không đi làm thì lấy gì nuôi các con rồi chữa bệnh cho con ... Còn vợ tôi ở nhà thì nay cũng đang bị bệnh viêm đại tràng nặng, nổi những nhọt trong người, chân tay run ... giờ nó cũng không làm được gì cả..”, anh Thường chia sẻ.

“Mẹ chồng em cũng già rồi, một thân một mình và phải chăm sóc cho các cháu của anh trai nữa nên vợ chồng em cũng không đỡ đần được gì mẹ và cũng không dám nhờ cậy vào bà” chị Lan nói.

Người anh trai của anh Thường là Chu Văn Thông (SN 1981) không may mắc phải căn bệnh tâm thần, nên cách đây 7 năm khi vợ hạ sinh người con thứ 2 xong cũng bỏ anh và các con rồi đi.

 

Căn nhà hư hỏng, mưa nước ở trong như ở ngoài nên anh phải căng cái bạt tạm.
 

Căn nhà của anh được mẹ chia cho một phần nhỏ tầm 30m2 để sinh sống.
 

Trong nhà mọi thứ hỗn độn.
 

Đơn xác nhận của UBND xã Diễn Hạnh.

Anh Thông bị bệnh thi thoảng lên cơn, nhưng những lúc bình thường anh có thể làm việc được. Anh xin theo người ta phụ giúp làm các công việc vặt để kiếm cái ăn qua ngày cho bản thân. Các con của anh để lại ở nhà cho người mẹ già là bà Chu Thị Hường (SN 1956) nuôi nấng.

“Thương con thương cháu lắm nhưng tôi không biết làm gì giúp chúng cả. Cũng mong các nhà hảo tâm giúp đỡ cứu lấy cháu của tôi để nó có thể chữa khỏi bệnh sống tiếp với gia đình, nó có tội tình gì đâu ... Thân già tôi đây, cứ rảnh buổi nào cũng phải mang bình thuốc sâu đi phun thuê cho người ta chú à”, bà Hường đau xót.

 

Gia đình triền miền hộ nghèo.
 

Ngoài ra anh chị còn phải vay ngân hàng để chữa bệnh cho con...

Quan sát trong căn nhà cũ nát của anh Thường, có lẽ cái đáng giá nhất đó là bình phun thuốc sâu. Anh bảo, bởi cái bình phun thuốc sâu này hằng ngày mới có “thu nhập” để nuôi gia đình và các con. Căn nhà không biết đã dựng lên lâu chưa, nhưng qua quan sát thì mái ngói, rui hoành, bờ tường… đều đã hư hỏng, lở loét, mùi hôi thối đủ loại bởi căn nhà quá ẩm thấp.

“Cứ mưa to là ở trong cũng như ở ngoài nhà báo à. Anh nhìn là thấy đó, tôi phải đưa cái bạt căng tạm chỗ nào mưa xuống, nếu như có cơn bão thì nhà của em dễ bị sập lắm. Bây giờ vợ chồng em mong có tiền chữa bệnh cho con, còn mấy đứa nhỏ năm nay chắc cũng không có tiền để đi học đâu...”, Thường buồn bã chia sẻ.

 

Để có tiền sinh sống, anh Thường phải hành nghề phun thuốc sâu thuê mỗi ngày kiếm được dăm chục ngàn.
 

Mớ đồ "đáng giá" nhất của vợ chồng anh là quần áo cũ rích..
 

Ngoài đi phun thuốc sâu thuê, anh còn làm nghề đi kích cá ban đêm.
 

Phía trong chỉ để được một cái giường nhỏ, bờ tường vôi vựa đã bong tróc, cũ nát...

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Anh Chu Văn Thường, trú xóm 5, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An. ĐT: 01645.441.691

Tác giả bài viết: Nguyễn Duy