Nhân ái

Cháu bé 13 tuổi đau đớn bị bệnh lở loét hành hạ hơn 10 năm

Lợi Trần

Năm 3 tuổi em bỗng nhiên mắc phải căn bệnh lở loét, rỉ máu, rỉ nước mô. Thế nhưng vì quá nghèo nên gia đình không có điều kiện đưa em đi chữa trị, em phải chịu nỗi đau đó hơn 10 năm trời.

Nhìn con trai nằm ở giường Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An, ông Ven Văn Mau (SN 1945) mới thở phào nhẹ nhõm, do nói không sõi tiếng Kinh nên ông chỉ lặp đi lặp lại câu: “Cảm ơn, cảm ơn mọi người!”. Nhưng sau đó ông Mau lại rút thuốc ra hút với nỗi lo bao trùm khuôn mặt.
 

Gia đình quá nghèo, lại là người dân tộc thiểu số Khơ Mú ở bản Nhã Lỳ, xã Tà Cạ, huyện Kỳ Sơn (Nghệ An) nên đáng ra ông đưa người con trai út của mình là em Ven Văn Nam (2001) đi chữa trị từ lâu nhưng giờ mới thực hiện được.


Cháu Nam mới 13 tuổi nhưng đã hơn 10 năm bị bệnh viêm da hành hạ

“Nó mắc bệnh lâu rồi, từ hồi 3 tuổi cơ. Lúc đấy mẹ nó bỏ đi, gia đình nghèo nên tôi không có cách nào đưa nó đi chữa trị được. Biết bệnh con đau đấy nhưng vẫn phải để thế thôi chứ lấy tiền đâu mà chữa trị”, ông Mau thở dài, bập bẹ nói.

Ông Ven Văn Mau có 2 người vợ và 6 người con, người vợ đầu đã mất, người vợ thứ 2 đi từ khi Nam chỉ mới 2 tuổi. Mọi tình thương ông dồn hết vào người con trai út này, những mong bù đắp được sự tổn thương thiếu vắng tình yêu của mẹ. Thế nhưng trời lại tiếp tục đày đọa người con này khi em bắt đầu xuất hiện những chứng đặc biệt.

 

“Lúc nó vào tầm khoảng 3 tuổi, da nó bắt đầu sạm đen lại và bóc vẩy, toàn thân lở loét, nhất là ở chân. Hoảng hốt tôi đưa cháu đến bệnh viện khám, các bác sỹ bảo cháu bị viêm da dị ứng gì đấy và bảo tôi đưa cháu xuống bệnh viện tỉnh kiểm tra, chữa trị. Tôi muốn lắm nhưng gia đình không có đồng tiền nào thì làm sao đưa cháu đi được”, ông Mau bùi ngùi kể.

Vì không thể đưa cháu đi chữa trị, ông Mau lại đưa con về nhà rau cháo nuôi nhau. Các người con khác đã đi làm ăn xa, nên giờ đây chỉ còn ông và người con út sống trong ngôi nhà rách nát. Ngày ngày ông đi làm nương để cháu Nam ở nhà, thế nhưng cuộc sống của 2 bố con lúc đói lúc no, nghèo vẫn hoàn nghèo.


Ông Mau lo lắng không biết lấy tiền đâu để tiếp tục chữa trị cho con

“Thấy con ở nhà một mình cũng tội, lúc đầu tôi có cho cháu đến lớp để học lấy con chữ. Nhưng sau bệnh tình của cháu ngày càng nặng, dạ đen sạm đi, từng lớp da bóc ra, rất ngứa nên không ngủ được, sức khỏe yếu dần nên cô giáo mới khuyên tôi để cháu ở nhà, chứ đi thế chỉ khiến cháu mệt hơn. Tôi hết cách rồi. Tôi không thể làm được gì nữa”, ông Mau chia sẻ.

Cuộc sống của 2 bố con cứ trôi qua khốn khó như vậy cho đến khi được một CLB tình nguyện ở Nghệ An phát hiện khi đang đi trao quà cho người nghèo tại đây. “Người dân ở huyện Kỳ Sơn rất khổ cực, một phần là địa hình miền núi, phần nữa là do ở đây toàn người dân tộc trình độ hiểu biết có hạn, chính vì thế chúng tôi thường tổ chức các đoàn từ thiện kêu gọi ủng hộ chăn, màn, quần áo vào mùa đông. Cho đến năm 2015, khi tôi và các bạn vào bản Nhã Lỳ thì phát hiện ra hoàn cảnh và bệnh tình của em Nam. Vì vậy chúng tôi đã quyết định dồn tiền đưa em xuống bệnh viện kiểm tra và chữa trị”, bạn Lô Khánh Khang (SN 1989), trưởng nhóm thiện nguyện Kỳ Sơn kể.

Theo bạn Khang, lúc quyết định đưa bố con em Nam xuống TP Vinh (Nghệ An) thì quỹ hoạt động của nhóm chỉ còn hơn 3 triệu, nhưng do bệnh tình của em Nam đã rất trầm trọng nên cả nhóm vẫn quyết định tiến hành theo dự định, sau đó sẽ kết hợp thêm CLB thiện nguyện Quang Minh và kêu gọi các tấm lòng hảo tâm giúp đỡ thêm.

“Thực ra, chi phí đi lại, ăn uống, chữa trị cho em Nam quá sức đối với chúng tôi, nhưng nhìn em ấy đau đớn với căn bệnh này hơn 10 năm trời khiến chúng tôi quyết định phải làm một điều gì đó. Tiền thì lúc nào cũng thiếu, nếu cứ để đến khi kêu gọi giúp đỡ được nhiều mới đưa em đi chữa trị thì chúng tôi sợ muộn mất. Tôi hi vọng các nhà hảo tâm cùng chúng tôi chung sức, mỗi người góp một ít để kịp thời chữa trị cho em. Em Nam chỉ mới 13 tuổi, còn cả tương lai phía trước nữa”, bạn Khang cho biết.


Toàn thân em Nam bị lở loét, bong tróc da, sức khỏe giảm sút trầm trọng

“Các bác sỹ bảo tôi cháu bị viêm da cơ địa, tôi có hiểu đấy là bệnh gì đâu, nghe nói nếu cố gắng chữa trị thì vẫn được. May mắn là từ khi xuống đây, nhờ các cháu tình nguyện hàng ngày đến lau người, cho con tôi ăn nên sức khỏe cháu đã khá lên, buổi tối ngủ thêm được một tí. Nhưng giờ tôi lo lắm, tiền của tôi đã cạn, các cháu tình nguyện cũng không có nhiều mà cho gia đình mãi được”, ông Mau nói.

Trò chuyện xong, ông Mau lại ra sảnh bệnh viện hút thuốc lá. Ở độ tuổi này, đáng lẽ ông được nghỉ ngơi dưỡng già cùng con cháu, nhưng tình trạng bệnh của con khiến ông càng lúc càng già thêm, từng nếp nhăn càng lúc càng sâu hơn. Cuộc đời ông đã đi về cuối con đường, nhưng con ông chỉ mới 13 tuổi, cháu biết làm sao để sống tiếp đây.

Các nhà hảo tâm muốn chia sẻ gánh nặng với gia đình có thể liên hệ theo địa chỉ:
 

- Ông Ven Văn Nam (SN 1954), trú bản Nhã Lỳ, xã Tà Cạ, huyện Kỳ Sơn (Nghệ An)

- Lê Khánh Khang (SN 1989), trưởng nhóm thiện nguyện Kỳ Sơn. ĐT: 0915110987

Tác giả bài viết: Anh Ngọc