Nhân ái

Cô bé 15 tuổi sống kiếp 'tầm gửi' trong bệnh viện

Admin

15 tuổi, cô bé phải sống trong bệnh viện nhiều hơn ở nhà vì căn bệnh thận quái ác hành hạ. Ước mơ của năm học mới phải gác lại trong nỗi xót xa đến nghẹn ngào của cô bé ham học khiến nhiều người xót xa.

Ở cái tuổi trăng tròn đẹp đẽ, đầy thơ mộng với biết bao ước mơ đang xếp chồng lên nhau thì em Phùng Thị Sông Hà (15 tuổi, học sinh lớp 10 trường trung học phổ thông Hoàng Diệu, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) phát hiện mắc căn bệnh quái ác là suy thận giai đoạn cuối.

Sông Hà là chị gái thứ hai trong gia đình nghèo có 4 anh em, mẹ làm nông, ba làm phụ hồ cuộc sống cứ nghèo lại gặp khó, khi Hà vốn mang trong mình căn bệnh tim bẩm sinh. Năm 2007 ba mẹ Hà đã chạy vạy vay mượn mọi cách, tất cả tài sản đất đai, nhà cửa lần lượt đội nón ra đi để đủ tiền đưa em vào Sài Gòn phẫu thuật. Hiện tại gia đình em đang sống trong căn nhà tình thương cất nhờ trên mảnh đất nhà ông ngoại.

 Sông Hà trên giường bệnh. 

Dẫu cực khổ nhưng ba mẹ Hà chưa bao giờ thôi nổ lực làm việc để các con được đến trường như bao bè bạn. Thế nhưng, chưa trọn vẹn niềm hạnh phúc khi con gái thoát “án tử” của căn bệnh tim bẩm sinh thì đầu tháng 6/2017 Hà vào quê nội ở Vũng Tàu chơi có biểu hiện mệt mỏi, buồn nôn, đi lại không được.

Đưa Hà lên bệnh viện khám thì bác sỹ thông báo rằng em bị suy thận giai đoạn cuối, cả gia đình nhận tin ấy như sét đánh ngàng tai. Hà đã thực hiện ca phẫu thuật đầu tiên ngay tại Vũng Tàu nhưng tình trạng không khả quan, nên gia đình chuyển em về bệnh viện Đa Khoa thành phố Đà Nẵng để tiếp tục ca phẩu thuật lần thứ 2 vào tháng 7/2017.

Sau gần 3 tháng sống chung với kim tiêm, dây chuyền cùng những lần chạy thận và lọc máu liên tục Hà đã rất mệt mỏi, khuôn mặt nhợt nhạt, xanh xao, đôi bàn tay gầy guộc hằn lên những vết sẹo chi chít. Nhưng chưa bao giờ khiến Hà cảm thấy chán nản, chùn bước hay buông xuôi. Hà vẫn luôn yêu đời, lạc quan, vui vẻ không quan tâm đến những nỗi đau mà cơ thể đang phải gánh chịu. Hà luôn nuôi trong mình hi vọng một ngày nào đó sẽ khỏi bệnh để được trở lại trường học, khát khao được gặp thầy cô và bạn bè, khát khao được mặc lại tà áo dài trắng.

Bác sỹ Đào, người trực tiếp điều trị cho Hà tại khoa Nội thận- nội tiết, bệnh viện Đa Khoa Đà Nẵng đã chia sẽ: “Bệnh nhân Sông Hà bị yếu tim và suy thận mãn tính giai đoạn cuối nên việc học của bé không thể tiếp tục được nữa, vì tim quá yếu nên bé luôn trong tình trạng khó thở, phải liên tục thở ôxi và chạy thận chu kì vĩnh viễn suốt đời.

Nếu ngừng thuốc, ngừng chạy thận đồng nghĩa với việc ngừng sự sống. Còn kinh phí cho một ca ghép thận thì khoảng gần 700 triệu đồng. Nhưng điều kiện kinh tế gia đình bé bây giờ đã không còn khả năng chi trả viện phí hằng ngày thì nói gì đến việc ghép thận, hiện tại gia đình vẫn đang âm nợ chi phí điều trị tại bệnh viện là 4 triệu đồng.”

Một cuộc đời lại mang hai bất hạnh, một thân hình nhỏ bé lại bị hai căn bệnh quái ác hành hạ. Cuộc đời của Hà bây giờ là những chuỗi ngày dài nằm trên giường bệnh, phải thở ôxi và liên tục lọc máu 3 lần 1 tuần. Sau 15 năm hiện hữu trên cuộc đời này không biết Hà đã nhặt nhạnh, gom góp cho mình được bao nhiêu niềm vui, hạnh phúc và nụ cười?

Nó có đủ để bù đắp cho những căn bệnh, những nỗi đau Hà đã và đang gồng mình gánh chịu từng ngày? Mong rằng ông trời chẳng cho ai hết và cũng chẳng lấy đi hết của ai thứ gì. Phải bỏ dở dang việc học, xếp gọn lại những ước mơ, hoài bão để chiến đấu với bệnh tật mong Hà sẽ huấn luyện cho chính mình sự bản lĩnh, một tinh thần thép, một sự nhạy cảm rất đời để có thể trưởng thành hơn trong cuộc sống sau này.

 Sông Hà và mẹ.

Lau vội đi những giọt nước mắt nóng hổi đang lăn dài trên gò má, mẹ Hà là chị Phạm Thị Thủy ngậm ngùi: “Bệnh của con tôi có thể chữa được nếu điều kiện kinh tế gia đình tốt hơn. Gia đình tôi bây giờ đã thật sự bất lực trước số tiền viện phí quá lớn phải chi trả sắp đến.

Hai căn bệnh quái ác đã ngốn sạch tiền bạc trong nhà, số vay nợ bạn bè, anh chị em nội ngoại cũng đã tăng lên rất nhiều, không thể nào vay mượn thêm ai. Tôi đã làm đơn với hồ sơ bệnh án đầy đủ gửi về địa phương xin bảo hiểm cho bé nhưng đến nay hơn 1 tháng rồi vẫn chưa được giải quyết.

Tôi rất mong địa phương sớm cấp bảo hiểm cho bé để giảm được chi phí điều trị, con tôi có thể chết nếu không có tiền chạy thận và lọc máu. Xác định căn bệnh này sẽ theo bé suốt đời nhưng còn nước thì cứ vẫn phải tát. Nhìn con đau đớn trước bệnh tật tôi thương đến đứt ruột, nát gan nhưng chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, sao ông trời đầy đọa con tôi quá!”

Vì sức khỏe Hà quá yếu nên chị Thủy phải luôn túc trực để chăm sóc. Cảnh sống vá víu, tạm bợ nơi bệnh viện cộng những đêm dài thức trắng khiến chị Thủy trở nên mệt mỏi, đôi mắt quầng thâm. Chuỗi ngày vất vã ấy chắc hẳn sẽ phải kéo dài đằng đẵng. Gia đình lại mất đi một người lao động, mọi gánh nặng kinh tế bây giờ đều dồn lên vai ba Hà.

Chuyện học hành của hai em ở nhà cũng đã trở thành một vấn đề nan giải. Mình anh phải làm việc cật lực, đầu tắt mặt tối để lo cho 5 người, rồi cả viện phí cho Hà, liệu anh có thể đủ sức và gồng gánh được bao lâu? Mong ông trời sẽ thôi gieo rắc bất hạnh xuống gia đình Hà, cho ba mẹ có sức khỏe tốt để cùng em chống chọi với bệnh tật. Để hai em Hà không bị gián đoạn việc học.

Mọi đóng góp xin gửi về địa chỉPhùng Thị Sông Hà (15 tuổi,  học sinh lớp 10 trường trung học phổ thông Hoàng Diệu, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam)