Ảnh minh họa |
Năm tôi 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học thì tôi gặp và yêu anh. Khi đó anh đã gần 30 tuổi, có công việc ổn định và nhà cửa. Yêu nhau một thời gian thì anh đòi hỏi tôi chuyện ấy, lúc đó anh liên tục nói sẽ cưới tôi làm vợ. Nghĩ đằng nào hai đứa cũng là vợ chồng nên tôi trao thân cho anh mà không nghĩ rằng có ngày mình bị phản bội.
Sau vài lần, tôi mang thai. Tôi vui mừng thông báo với anh, hy vọng anh sẽ reo lên khi biết tin tôi mang bầu, giống như trong những bộ phim tôi vẫn xem. Nhưng đáp lại sự vui mừng của tôi, anh lại lạnh lùng, anh nói rằng đứa trẻ đó chắc gì đã là con anh, với cả anh, chắc anh chỉ là thằng đổ vỏ cho ai đó. Anh sẽ không để tôi lợi dụng để đổ vỏ cho ai đó đâu.
Tôi cố tìm cách thuyết phục anh rằng, đứa trẻ là con của anh, từ khi yêu anh, tôi không có ai khác, nhưng tôi càng cố gắng thì anh càng trở lên lạnh nhạt, không tin vào những điều tôi nói. Anh nhất định chia tay với tôi, đi tìm hiểu và yêu người con gái khác. Một thời gian ngắn sau đó họ làm đám cưới, đó cũng là lúc tôi đi sinh đứa con của anh một mình trong bệnh viện.
Sau đó, mỗi lần nghĩ đến anh, tôi vẫn khóc thật nhiều, thương con thật nhiều. Tôi thấy mình là một người mẹ thật tệ, vì không đủ hấp dẫn, đủ thông minh để giữ bố cho con mình. Nghĩ vậy, tôi lại càng thương yêu con nhiều hơn.
Vì thế, đôi khi cuộc sống hai mẹ con nơi đất khách có khó khăn, vất vả, nhiều người nói mang cho con đi làm con nuôi, nhưng tôi vẫn không bao giờ muốn điều đó. Con bây giờ đã được 5 tuổi, thông minh và rất yêu mẹ.
Với tôi bây giờ, con là cả thế giới của mình. Nếu sau này lấy ai, người đó chắc chắn sẽ phải là người yêu thương con tôi. Còn không tìm được người như thế, tôi sẽ ở vậy nuôi con chứ không lấy chồng.
Cuộc sống hai mẹ con đang bình yên sau bao nhiêu sóng gió thì người đàn ông năm xưa lại xuất hiện, anh nói lời xin lỗi với tôi và đòi nhận con, anh nói anh đã sai và bây giờ anh muốn bù đắp cho con tôi. Mỗi tháng, anh sẽ đưa tôi 2 triệu để nuôi con, chỉ mong tôi cho con gọi anh là bố.
Tôi cũng không muốn chia cách tình cha con của con mình, nhưng buồn thay, khi tôi tìm hiểu thì được biết, anh đến nhận con là do vợ anh sau 5 năm làm đám cưới vẫn chưa sinh được con, cô ấy sẩy thai 3 lần. Có lẽ, anh sợ bị báo ứng vì năm xưa đã ruồng bỏ mẹ con tôi, nên bây giờ muốn nhận lại, không phải vì tình yêu thương dành cho con tôi, mà vì anh lo sợ, vì chuyện anh không nhận con nên vợ anh không thể sinh được con.
Nghĩ vậy, tôi lại không muốn anh nhận con, anh gặp gỡ con mình, nhưng lại suy nghĩ, không biết mình làm vậy có đúng không, có ích kỷ quá với con mình không?. Xin độc giả cho tôi một lời khuyên.