25 tuổi, không yêu, chẳng đoái hoài đến chuyện chồng con, cuối tuần xách balo đến nơi muốn đến, thi thoảng mẹ gọi điện hỏi về chàng trai nào đó chỉ biết cười trừ. Bởi độc thân đâu có nghĩa là ế, chỉ là bản thân đang đợi một ai đó đủ chân thành để ở bên một cô gái bướng bỉnh như tôi lâu thật lâu. Mà có vẻ như người ta đang muộn đường, chờ thêm một chút nữa cũng chẳng sao cơ mà!
Những ngày cuối tuần thảnh thơi, Hà Nội ẩm ương mưa nắng thất thường, nằm trong chăn nghe tiếng sấm rền một lúc đã thấy nắng ló bên kia cây bằng lăng ngoài ban công. Ở giữa lưng chừng con dốc giữa trưởng thành và vô tư, tôi thấy chính mình bình thản một cách lạ kỳ.
Ngoài bản thân sẽ chẳng ai hiểu hết những nỗi buồn nơi đáy mắt... (Ảnh minh họa: Nguyễn Hải) |
Khi chia tay một mối tình khóc lóc để được gì, níu kéo cũng chẳng còn chi, thế nên cứ yêu bản thân mình trước khi mong chờ tình yêu từ người khác. Còn với một cô gái độc thân, tự do, tự tại, tự yêu và cũng mạnh mẽ gạt đi giọt nước mắt của chính bản thân mình.
Năm xưa, tôi đi qua chênh vênh tuổi 21 bằng những nỗi buồn trải dài cả con đường chiều tím lá đổ, rồi những ngày tháng dài rộng sau đó, tôi nhận ra ngoài bản thân thì sẽ chẳng ai hiểu được mình cả.
Một ngày 8 tiếng ngồi canh màn hình máy tính, tôi ngại nhắc đến chuyện tình cảm, nghĩ đến tình yêu bây giờ sao chẳng có chút xúc cảm nào cả. Nhiều người hỏi rằng có bao giờ thấy cô đơn không? Có chứ. Nhưng cô đơn không phải vì không có người yêu, mà con người ta có thể ôm nỗi cô đơn mỏng như hơi sương ngày xa nhà hay bởi họ chọn cô đơn vì thích một mình thôi.
Hay bất chợt như hôm nay, nhìn từng hạt mưa rơi tí tách, tự dưng chạnh lòng vì dạo này bỏ bê bản thân nhiều quá. Lâu rồi chẳng sắm cho mình một thỏi son mới, chiếc váy yêu thích cũng nằm chỏng chơ nơi góc tủ, ra ngoài vẫn vậy, vẫn thích để mặt mộc.
Độc thân không có nghĩa là ế, mà vì đơn giản chính bản thân ta đang nghiêm túc với tương lai. (Ảnh minh họa: Nguyễn Hải) |
Tình yêu vốn dĩ là duyên phận, có duyên ắt sẽ gặp gỡ, đến một thời điểm nào đó, khi tình yêu gõ cửa trái tim chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại mà nắm lấy bàn tay của người ấy. Chỉ là chưa phải bây giờ, chuyện gì đến cuối cùng cũng sẽ đến, dù muốn dù không thì chúng ta vẫn bình thản mà đón nhận tất cả.
Bản thân chưa lo ế, đã có người lo hộ, từ khi bước sang tuổi 25 tôi nhận được rất nhiều câu hỏi, đại loại như bao giờ lấy chồng, sao chưa thấy dắt anh nào về ra mắt. Điệp khúc ca cẩm của mẹ vẫn là câu nói quen thuộc “tuổi này người ta con bồng con bế rồi kìa”, sao cứ phải lấy chồng khi chính mình chưa sẵn sàng.
Bởi kết hôn là chuyện cả đời, đâu thể cứ bảo cưới là tự khắc biến mình thành cô dâu được. Hạnh phúc của mình, hãy để chính mình là người nắm giữ, thật ra thì độc thân chẳng có gì đáng sợ hết. Thế nên, làm ơn, đừng hỏi rằng bao giờ mới nhận được thiệp hồng, cứ chờ đi, rồi duyên sẽ đến thôi.
Độc thân không có nghĩa là ế, mà vì đơn giản chính bản thân ta đang nghiêm túc với tương lai. Biết đâu, một mai giữa dòng đời tấp nập, tôi gặp được một nửa của mình. Hạnh phúc đang tắc đường, nên chẳng việc gì phải cuống cuồng lo lắng, cứ tận hưởng cuộc sống của một cô gái độc thân yêu đời...