Cuộc sống

Khi tôi khuyên con gái ly hôn để giải phóng bản thân khỏi người chồng cay độc, con tôi cười và nói một câu khiến tôi day dứt ân hận

Admin

Nhiều lần con gái muốn ly dị chồng nhưng tôi đều cản, đến khi sống dưới mái nhà cùng con rể, tôi mới thấy mình đã sai.

Do nuông chiều con quá nên khi đi lấy chồng, con gái tôi rất vụng về vì vậy con rể thường hay trách mắng vợ. Mỗi lần con gái về nhà chơi, con thường than thở chán cảnh sống vợ chồng lắm rồi muốn li dị, nó bảo chồng rất nóng nảy gia trưởng và không bao giờ tôn trọng vợ.

Tôi biết mọi thứ chung quy tại con gái mình không được khôn khéo trong cách ứng xử với chồng nên mới ra nông nỗi này. Vì vậy khi con gái bày tỏ bức xúc về con rể thì tôi thường khuyên nó là phụ nữ phải biết lo bữa cơm ngon cho gia đình, nói năng với chồng phải nhã nhặn đừng có đốp chát như người không có học… Thế nhưng lần nào con gái cũng phớt lờ khiến tôi cũng chẳng biết phải dạy dỗ thế nào.

Tuần nào tôi cũng phải chạy thận nên con gái khuyên tôi đến nhà nó ở cho gần bệnh viện. Nghe con gái nói hợp lý nên tôi đồng ý, cũng muốn xem con gái và con rể ăn ở với nhau thế nào.

 Những ngày đầu sống chung, tôi thấy con rể ăn nói rất lễ phép, rất yêu chiều vợ con. (Ảnh minh họa)

Những ngày đầu sống chung, tôi thấy con rể ăn nói rất lễ phép, rất yêu chiều vợ con, thế mà con gái tôi còn đòi hỏi gì ở người chồng nữa chứ?

Cho đến một ngày con gái nghỉ việc đưa tôi đi chạy thận, do đông người nên buổi tối về muộn hơn mọi lần. Không kịp nấu bữa tối nên con gái mua đồ ăn sẵn cho nhanh.

Mâm cơm ngon lành được đặt lên bàn, con rể vừa liếc nhìn thấy mâm cơm liền hất mâm cơm xuống đất và chửi: “Tôi ngày 2 bữa ăn ở quán chưa đủ chết sao mà cô còn thêm bữa tối nữa hả?”. Thấy con gái tái mặt, tay chân run rẩy tôi vội đỡ lời: “Tại mẹ muốn ăn món phở này nên đã bảo con gái mua đấy, thôi đừng trách vợ con nữa mà tội”.

Tưởng con rể sẽ nể mẹ vợ mà im lặng, nào ngờ cậu ta tiện chân đá luôn cái bát trúng vào ti vi làm ti vi rơi xuống đất vỡ tan. Có lẽ đang bực bội lại tiếc của nên cậu ta chửi luôn mẹ vợ: “Tự nhiên mang của nợ về nhà làm gì nữa không biết”.

Nghe lời con rể chửi mà nước mắt tôi cứ ứa ra, không phải là khóc vì bị nhục nhã mà khóc vì thương cho con gái bấy lâu nay phải cam chịu sống với người chồng tính tình cộc cằn. Với mẹ vợ mà cậu ta chẳng coi ra gì thì làm sao có thể tôn trọng vợ được chứ.

 Lời con gái nói làm trái tim người mẹ đau nhói, không biết ý con trách mẹ hay hận đời nữa. (Ảnh minh họa)

Những ngày sau đó, con rể bắt đầu bộc lộ tất cả những tính xấu ra, khi thì chửi vợ lúc chửi con. Bất kỳ điều gì làm anh ta bực bội khó chịu là con gái tôi lãnh đủ. Nhìn cảnh con gái ứa nước mắt im lặng lắng nghe những câu chửi mắng vô cớ của con rể tôi chỉ muốn chen ngang bảo vệ con gái, nhưng mỗi khi tôi đứng ra bảo vệ con gái mình thì con rể hung hăng muốn nhảy vào đánh vợ khiến tôi không biết phải làm thế nào nữa.

Lúc chỉ có hai mẹ con ngồi với nhau, tôi khuyên con gái nên li dị để giải phóng bản thân chứ sống với người chồng cay độc gia trưởng thế này phí cả đời. Thế nhưng con gái chỉ cười trừ một cái rồi nói: “Nhờ những lời khuyên bảo của mẹ bây giờ con đã thích nghi được với anh ta rồi”.

Lời con gái nói làm trái tim người mẹ đau nhói, không biết ý con trách mẹ hay hận đời nữa. Tôi phải làm gì để giúp con gái thoát khỏi người chồng gia trưởng hung tính đây mọi người?