Nhân ái

Mẹ già 80 tuổi tối tối thắp đèn dầu vì không trả nổi 3000 tiền điện

Lợi Trần

Lẽ ra ở cái tuổi của cụ phải được nghỉ ngơi, sống vui vẻ bên con cháu. Nhưng cuộc đời nào đâu được như thế.

Cụ Nguyễn Thị Nhật là hộ nghèo nhất của xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Không chỉ nghèo mà cụ còn là gia đình neo đơn nhất khi chỉ sống có một mình trong căn nhà dột nát đã được xây từ rất lâu.
 
Căn nhà cụ đang sống đã cũ kỹ, dột nát. Căn nhà ấy đã hơn 40 năm chứng kiến cuộc đời gian khổ của cụ Nhật. Phía trong vách nhìn thấy cả bầu trời phía trên. Mùa đông, những đợt gió lùa vào cắt thấu da thịt. Mình cụ vẫn lọ mọ trong chiếc áo hoa cũ kỹ mỏng tang, thi thoảng cụ run lên vì rét mướt.
 
Theo hồi ức của cụ: “Mỗi khi mưa to là nước chảy tràn vào sân. Còn trong chỗ giường nằm thì nước xuống ào ào, cũng đành chấp nhận co ro như thế. Nghĩ cũng tủi thân khi chỉ có một thân một mình. Nhưng biết làm sao được, đành phải chấp nhận bởi các con chúng nó cũng sống đời nghèo khổ, muốn giúp mẹ cũng chẳng giúp nổi”.
 
Cụ Nhật khóc khi nói về hoàn cảnh của mình.
 
Không chỉ bị bệnh tim mà cụ còn bị đau khớp mãn tính. Nhưng vì cái nghèo, cái khó mà cụ Nhật không có tiền để thuốc thang, trị bệnh. Thêm vào đó, cơm bữa đói bữa no khiến cho thân hình cụ ngày một xanh xao, tiều tụy. Đôi mắt thâm quầng của cụ lộ rõ sự mệt mỏi, đau yếu của tuổi già.
 
Mỗi khi nói về hoàn cảnh của mình cụ Nhật không cầm nổi những giọt nước mắt. Cả đời cụ chăm lo cho chồng cho con, sống có tình có nghĩa với anh em xóm làng, nhưng sao cuộc đời lại khổ cực tới như vậy?
 
Bằng tuổi cụ người ta an dưỡng tuổi già, hưởng lộc sum vầy bên con cháu. Nhưng cụ Nhật vẫn sống đời cô quạnh, thiếu thốn đủ đường. Chân yếu, mắt mờ, dáng đi chậm chạp ngày ngày một mình cụ vẫn âm thầm sống trong căn nhà ấy.
 
Dù cuộc sống vất vả, còn bao nỗi lo toan, nhưng cụ vẫn dành hết tình yêu thương, trái tim cụ luôn hướng hai cô con gái. Cụ nói, nỗi vất vả của cụ chẳng thấm gì so với nỗi nhọc nhằn của các con.
 
Vì không có tiền nên cụ không dám thắp điện, dù đã được thôn xóm kéo điện tới tận nhà. Cụ sợ, cụ dùng không thể chi trả nổi, để rồi mỗi đêm người ta lại thấy cụ với ánh đèn dầu lay lắt. Nhìn cảnh già một mình, lọ mọ không ai không khỏi xót thương.
 
"Tiền điện mỗi tháng cụ dùng hết 3000 đồng thôi. Nghĩ tội cho cụ lắm".
 
Trao đổi với phóng viên, xóm trưởng Trần Văn Tiến cho hay: “Cụ Nhật khổ lắm. Có 2 con gái đều đã lấy chồng, nhưng cuộc sống khó khăn nên không chăm được mẹ. Nhìn cảnh cụ già cả dân xóm cũng quan tâm hết mực, nhưng sự quan tâm đó đâu thấm tháp gì với cái nghèo, cái khó mà cụ phải chịu đựng.
 
Nhiều khi nghĩ cũng cực, ngày xưa khi cụ ông còn sống cụ còn có người bầu bạn. Giờ một mình trong căn nhà sập sệ, đêm đêm vì tiết kiệm điện nên chỉ dám thắp đèn dầu. Tiền điện mỗi tháng cụ dùng hết 2000- 3000 thôi. Nghĩ tội cho cụ lắm”.
 
Thi thoảng con gái cụ về chơi cho vài đồng bạc thế là cụ dành dụm để trang trải cho cuộc sống thường ngày.
 
Hỏi “Cụ già cả thế, giờ làm gì để mưu sinh?”, xóm trưởng Tiến cho hay, cụ chẳng làm gì cả, cụ già rồi xấp xỉ 80 không còn sức để lao động. May được cái dân làng ở đây sống có tình có nghĩa nên ai cũng quan tâm. Ngày ngày, người cho cụ thùng mỳ tôm, con cá hay vài ba lạng thịt. Thi thoảng con gái cụ về chơi cho vài đồng bạc thế là cụ dành dụm để trang trải cho cuộc sống thường ngày.
 
Nói chung cụ khổ lắm, nhiều hôm đi qua đi qua thấy cụ thắp đèn dầu, tôi cũng động viên cụ thắp điện cho sáng. Nhưng rồi khi kéo điện cho cụ, cụ vẫn không chịu dùng.”.
 
Anh Trần Hoài Nam hàng xóm của cụ ngậm ngùi: "Nói về cái khổ của cụ Nhật thì không có từ nào diễn tả nổi. Cụ khổ lắm! Mùa đông lạnh thế này, nhưng vẫn mặc chiếc áo phong phanh co ro. Trước cụ ở căn nhà cũ dột nát, lại hay ngập nước, quần lúc nào cũng ống cao ống thấp. Cũng may giờ có căn nhà tình thương được bên Đài truyền hình trao cho cụ cũng ấm lòng hơn".
 
Nhìn cảnh cụ một mình vất vả sớm hôm, nước mắt ai chẳng rưng rưng. Cả đời cụ tần tảo sớm hôm lo cho chồng, cho con. Cụ phấn đấu cũng chỉ mong, con khôn lớn nên người. Nhưng vì cuộc sống, vì mưu sinh mà các con cụ chẳng có thời gian cho mẹ. Nghĩ cũng tội cho một kiếp người, nghĩ cũng thương cho số phận người mẹ. Mong sao cho cụ luôn khỏe mạnh để chống chọi với nỗi đau bệnh tật đang giày vò trái tim từng ngày.
 
Quý độc giả có tấm lòng hảo tâm muốn chia sẻ phần nào cho gia đình cụ bà Nguyễn Thị Nhật có thể liên lạc: Cụ bà: Nguyễn Thị Nhật, xóm 7, xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An.

Tác giả bài viết: Thanh Bình