Nhân ái

Nghị lực của cậu bé mồ côi lớp 5 sống với bà 90 tuổi

Lợi Trần

Khi sinh ra, Thương đã không có cha, sống bên cạnh người mẹ bị bệnh tâm thần. Được 6 tuổi, mẹ Thương đột ngột mất, để Thương sống cùng với bà 90 tuổi. Cuộc sống cực khổ, chịu nhiều tai tiếng nhưng em đã vượt qua mọi khó khăn để trở thành cậu học sinh ngoan, học lực khá khiến ai cũng cảm phục.

Đến thăm nhà em Phạm Văn Thương (2005) trú tại xóm Tiền Tiến 2, xã Diễn Kim, huyện Diễn Châu (Nghệ An), chứng kiến cảnh sinh hoạt của 2 bà cháu khiến nhiều người xúc động đến rơi nước mắt. 

Thương sinh ra đã không biết mặt cha, mẹ bị bệnh tâm thần nặng từ thời thanh niên. Những ngày 2 mẹ con sống với nhau đều nhờ có sự giúp đỡ của bà con lối xóm, anh em. Lúc 6 tuổi, mẹ em qua đời, em được chuyển về ở với bà 90 tuổi.

Thương đang rất cần sự giúp đỡ của các mạnh thường quân.

 

Thương chia sẻ: “Em không được học mẫu giáo, em không có sữa hộp uống, hằng ngày mẹ để em bò lê lết khắp xó bụi, mẹ còn không biết em là ai. Thấy tội nghiệp, hàng xóm thay phiên bế, đến giờ đói bụng là “thả” em về bú sữa mẹ. Sau khi được chính quyền giúp đỡ, gia đình quan tâm em, may mắn đến giờ em vẫn được đi học”.

Năm nay mới 10 tuổi nhưng nhìn Thương rất chững chạc, biết quan tâm đến mọi người. Đặc biệt Thương rất thương bà, hai bà cháu hiện sống dựa vào số tiền trợ cấp 180 nghìn/tháng, ngoài ra hàng xóm, chú bác và các nhà hảo tâm cho gì thì lấy nấy. Hàng xóm của Thương kể rằng cái tên Thương là của làng xóm đặt, vì mong mọi người ai cũng yêu Thương. Vốn sinh ra em đã thiếu đủ bề, Thương sống được là nhờ rất nhiều người. Hỏi Thương, ước mơ của em là gì? Thương trả lời: “Em mong một lần được gọi tên của bố và mong rằng bà mạnh khỏe để em còn có thời gian phụng dưỡng bà”.

Được biết dù đang gặp nhiều khó khăn, nhưng Thương khá thông minh, 4 năm liền em đều là học sinh khá. Điều Thương sợ nhất là phải bỏ học giữa đường, khiến cho mọi dự định của tương lai mù mịt hơn.

Ông Lê Văn Sơn, xóm trưởng xóm Tiền Tiến 2, xã Diễn Kim, huyện Diễn Châu tâm sự: “Hoàn cảnh em Thương hiện đang rất khó khăn, có thể nghỉ học lúc nào không hay vì bà của em đã già yếu không thể tự chăm sóc cho bản thân, anh em nhà Thương ai cũng nghèo. Mong các nhà hảo tâm hãy giúp đỡ em Thương”.

Tác giả bài viết: Hồng Bình