Pháp luật

“Nghịch tử” đổ thuốc độc mưu sát mẹ và cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt

Admin

Trong giây phút gặp lại mẹ đẻ, người may mắn “thoát chết” vì không ăn nồi cháo bị Huấn bỏ thuốc chuột, Huấn và mẹ ôm nhau khóc nức nở. Quãng thời gian hiếm hoi được gần gũi con, người mẹ nghèo luôn nhắc đến việc tha thứ lỗi lầm và động viên con cải tạo tốt.

Trước đó, Nguyễn Văn Huấn (SN 1997, trú tại thôn 7, xã Thuận Hà, huyện Đắk Song, Đắk Nông) bị Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Nông tuyên phạt 9 năm tù về tội giết người. Tham gia chương trình “Thắp sáng ước mơ ngày trở về” được tổ chức tại Trại giam Đắk P’Lao (Tổng cục VIII, Bộ Công an), Huấn có cơ hội được gặp mẹ đẻ của mình là cô Trần Thị Loan.

 Hình ảnh Huấn ôm chặt mẹ khóc nức nở gây xúc động cho nhiều người

Ngồi lặng lẽ nghe các phạm nhân khác chia sẻ về lầm lỗi trong quá khứ, Huấn ngậm ngùi kể lại về nguồn cơn đưa mình vào chốn lao tù. Giọng Huấn trầm xuống: “Ngày ấy, em và P.T.T (17 tuổi, trú xã Thuận Hà) nảy sinh tình cảm với nhau, nhưng do cả hai đang còn ít tuổi, nên mẹ có nhiều lần khuyên ngăn để chờ cả hai chín chắn. Tưởng bị mẹ ngăn cản, nên giữa hai mẹ con thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, cãi vã”.

Ấm ức về chuyện “bị cấm yêu” nên chiều ngày 7/3/2016, khi đang cùng hái tiêu ở vườn thì giữa Huấn và mẹ lại tiếp tục xảy ra cãi vã. Đến chiều tối cùng ngày, cô Loan làm thịt gà nấu cháo. Lợi dụng lúc mẹ đi ra ngoài, Huấn lấy một gói thuốc diệt chuột đổ vào nồi cháo với mục đích đầu độc mẹ.

“May mắn khi múc cháo ăn thì mẹ em thấy nước có màu xanh đen, bốc mùi hôi, nên chỉ ăn mỗi thịt gà, còn cháo thì đổ cho chó và mèo ăn. Đến sáng hôm sau, 2 con chó và 1 con mèo nằm chết trước sân nên nghi ngờ có người bỏ thuốc độc vào nồi cháo để hãm hại, nên mẹ em đã trình báo với cơ quan chức năng”, Huấn nhớ lại.

Trưa ngày 8/3/2016, khi lực lượng Công an xã Thuận Hà đến làm việc, cô Loan lấy cháo trong nồi đổ cho 1 con mèo, 1 con gà ăn thử và cả 2 con vật này đều lăn ra chết. Huấn bị cơ quan chức năng bắt giữ và thừa nhận hành vi đầu độc mẹ. Rất may, hành động thiếu suy nghĩ của Huấn không thành, nhưng Huấn đã bị tuyên phạt 9 năm tù giam vì tội danh giết người.

Những ngày ở trong tù, Huấn rất day dứt về hành động của mình. Tại buổi gặp gỡ trong chương trình khát vọng hoàn lương, nam phạm nhân nghẹn ngào nói với người mẹ mang nặng đẻ đau những lời xúc động: “Con biết mẹ rất khổ sở vì đứa con như con, không biết bao nhiêu lần nước mắt mẹ đã rơi vì con. Những giọt nước mắt đó chỉ càng làm cho con thêm xót xa và ân hận vô cùng...

Sau những gì đã xảy ra, mẹ vẫn dành cho con sự yêu thương, mẹ đã thắp sáng niềm tin cho con để con vượt qua những tội lỗi này. Ở đây, con luôn nghe lời cán bộ, cố gắng cải tạo thật tốt để sớm trở về làm người lương thiện. Con mong mẹ luôn bình an, khỏe mạnh, nhất định một ngày nào đó con sẽ trở về báo hiếu cho mẹ...”.

Nói dứt lời, Huấn quỳ xuống ôm chầm lấy chân người mẹ đang nức nở, lau vội những giọt nước mắt nhạt nhòa trên gò má xám xịt. Chứng kiến cảnh đoàn tụ đẫm nước mắt ấy, tất cả mọi người trong chương trình đều lặng người, xúc động.

 Bữa cơm hiếm hoi của hai mẹ con kể từ ngày Huấn đi chấp hành án, cô Loan luôn mở rộng vòng tay, đợi con trai

Về phía mình, cô Loan cũng luôn mở rộng vòng tay, đợi con trai cải tạo thật tốt, sớm trở về với gia đình. “Tôi chưa bao giờ oán hận hành động của con, mà chỉ tiếc nuối về sự việc đó. Nhà chỉ có một mẹ, một con nên con dại thì cái mang, em nó lầm lỡ khi tuổi đời còn quá trẻ thành ra suy nghĩ bồng bột, nông nổi. Ngày ấy nếu mẹ con ngồi nói chuyện êm ấm thì cũng đâu ra nông nỗi này !” cô Loan nghẹn giọng.

Tạm gác lại câu chuyện quá khứ lỗi lầm của con trai, cô Loan cho biết, ngày con vào trại giam chấp hành án, cô đều cố gắng sắp xếp thời gia mấy tháng lại vào thăm con một lần. Tuy nhiên, những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi không đủ để mẹ con nói hết chuyện trong- ngoài song sắt.

“Thật sự chương trình thắp sáng ước mơ hoàn lương do trại giam và Hội LHTN tỉnh Đắk Nông tổ chức đã tạo điều kiện cho mẹ con ngồi nói chuyện với nhau lâu hơn. Những gì ấp ủ bao lâu nay tôi đều nói hết với con, chỉ mong con cải tạo thật tốt để sớm về với gia đình”, cô Loan cho hay.

Bữa cơm trưa hiếm hoi kể từ ngày Huấn đi chấp hành án, hai mẹ con cô Loan ngồi cùng với những gia đình phạm nhân khác có mặt trong chương trình “Thắp sáng ước mơ ngày trở về”. Thương con, cô liên tục gắp cho Huấn thức ăn, rồi cười nói vui vẻ như cách để động viên con cố gắng cải tạo tốt, sớm trở về gia đình.