Tôi và chồng quen nhau khi cùng làm trong một công ty tại Hà Nội. Chồng tôi là phó phòng còn tôi là nhân viên thử việc.
Yêu nhau được nửa năm thì anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Tuy nhiên, kể từ sau buổi ra mắt ấy, chuyện tình của chúng tôi gặp rất nhiều sóng gió.
Bố mẹ chồng tôi không phải người Hà Nội nhưng cũng là dân thành phố. Họ làm kinh doanh nên kinh tế rất khá. Bố mẹ đẻ của tôi khó khăn hơn. Mẹ tôi chỉ ở nhà làm ruộng và chăm sóc 3 chị em tôi. Bố tôi phải tha phương cầu thực ở xứ người để kiếm tiền gửi về nuôi cả nhà.
Ở nước ngoài, bố tôi chịu khó làm ăn nhưng kín đáo và tiết kiệm. Vì thế, ai cũng nghĩ gia đình tôi thuộc diện khó khăn trong làng. Ngay cả gia đình chồng - khi tìm hiểu về chúng tôi cũng tỏ ra coi thường. Họ ra sức ngăn cản đám cưới của vợ chồng tôi vì cho rằng, chồng tôi lấy tôi là không môn đăng hộ đối. Bố mẹ chồng còn gọi gia đình tôi là những kẻ khố rách áo ôm...
Tôi đã định chia tay vì sĩ diện của cả nhà. Tuy nhiên, giận lên giận xuống, cuối cùng tôi vẫn là một người đàn bà yếu đuối, sống bằng tình cảm nhiều hơn lý trí. Tôi lỡ có thai nên đám cưới của hai đứa bắt buộc phải diễn ra.
|
Ngày cưới, tôi biết, bố mẹ chồng bằng mặt nhưng không bằng lòng. Tuy nhiên, về hình thức, đám cưới cũng đã diễn ra suôn sẻ, tốt đẹp. Riêng phần trao của hồi môn, bố mẹ tôi khiến tôi giật mình. Gia đình chồng tôi thì tái mặt khi thấy thông gia nghèo khó trao tặng cho các con ba cây vàng và 1 sổ hồng căn hộ chung cư tại Hà Nội.
Món quà hồi môn của bố mẹ quả thực đã nâng giá trị của tôi trong mắt bố mẹ chồng. Tuy nhiên, trong sổ hồng đó, bố mẹ tôi vẫn để tên mình. Khi cưới về, bố mẹ chồng và cả chồng tôi đều muốn tôi bán căn hộ đi để chung tiền mua căn nhà mặt đất.
Tôi hỏi dò ý bố mẹ đẻ nhưng bố mẹ tôi không đồng ý. Họ muốn tôi giữ lại căn nhà để có thế với gia đình chồng. Bố mẹ tôi cũng từ chối sang tên cho chồng tôi. Nếu có sang tên, ông bà chỉ muốn sang tên cho tôi.
Tôi cảm thấy rất khó xử. Tuy nhiên, sau nhiều lần bị chồng và gia đình chồng giục giã tôi đã nói rõ với họ ý kiến của bố mẹ tôi.
Không ngờ, sự thật thà đó khiến cuộc hôn nhân của tôi trở nên sóng gió. Bố mẹ chồng và cả chồng tôi đều cho rằng, bố mẹ tôi không được quyết định việc này. Quà đã tặng đi không thể đòi lại, cũng không thể không sang tên.
Họ nói, nếu bố mẹ tôi không chịu sang tên, hoặc không cho bán căn hộ tức là việc trao quà trong hôn lễ chỉ là hình thức giả dối mà bố mẹ tôi mang ra để lừa thiên hạ.
Chồng tôi đồng ý với quan điểm đó nên cũng quay ngoắt thái độ với bố mẹ tôi. Anh bắt đầu dùng những lời lẽ khó nghe để nói về gia đình tôi khiến tôi không thể chấp nhận.
Tôi định sẽ ly hôn trước khi đứa con trong bụng tôi kịp ra đời. Thế nhưng, chồng tôi như đoán được ý tôi. Anh tuyên bố sẽ giữ đứa con và không cho tôi bước chân ra khỏi nhà khi tôi chưa sinh.
Hôm qua, anh cũng làm thủ tục với công ty để tôi được nghỉ dưỡng thai không lương tại nhà. Vì vậy, tôi cảm thấy rất lo lắng và khó nghĩ. Tôi không biết phải xử lý chuyện này ra sao. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.