Người ta vẫn hay nói con trai sợ nhất là đi sai đường, con gái sợ nhất là lấy nhầm chồng, vậy mà tôi lại rơi vào cảnh lấy nhầm chồng, bởi chồng tôi là người đàn ông đi sai đường. Từ trước đến nay tôi rất ghét những người đàn ông giả tạo, không ngờ đến lúc lấy chồng, chồng tôi lại chính là loại người đó.
Tôi và chồng tôi đều là những người đã tốt nghiệp đại học, thuộc tầng lớp trí thức, có sự nghiệp riêng của mình và đều có địa vị trong công ty. Trong mắt người khác, chồng tôi là chuẩn “soái ca”, đẹp trai, phong độ, dịu dàng, lịch lãm, biết cách đối nhân xử thế, nói chung là gom tụ đủ mọi tiếng thơm trên đời.
Trước khi lấy nhau, ấn tượng của anh ấy trong lòng tôi cũng hoàn toàn như vậy. Thế nhưng kết hôn rồi tôi mới bàng hoàng phát hiện ra mình đã lấy phải một ông chồng “cáo đột lốt người”, vô cùng giả tạo, đêm nào cũng giày vò tôi, khiến tôi muôn phần sợ hãi, tôi cảm giác như mình đang rơi vào địa ngục không lối thoát mất rồi.
Tối nào trước khi đi ngủ anh ta cũng nghiên cứu về các hình thức thô bạo trong chuyện vợ chồng, sau đó tìm phim về thể loại này để xem. Điên cuồng hơn nữa, anh ta còn mua về đủ loại dụng cụ dùng cho việc đó như roi da, dây thừng, còng tay và những thứ kỳ quái khác, sau đó bắt tôi phải phối hợp cùng anh ta. Rất nhiều lần tôi đã vứt hết những thứ đồ anh ta mua về nhưng vứt rồi anh ta lại mua, thậm chí còn mua nhiều hơn trước nữa. Dần dần tôi thực sự cảm thấy sợ hãi khi phải sống chung cùng anh ta, nhất là mỗi khi đêm về.
Tôi vốn là người phụ nữ nội tâm, mang quan điểm truyền thống, lại được học hành đàng hoàng nên tôi cảm thấy tình cảm giữa hai người cần phải được hai phía tự nguyện, dù có là vợ chồng thân thiết của nhau nhưng mỗi người vẫn cần có một tính cách, một cuộc sống và sự tôn nghiêm riêng.
Tôi vẫn nhớ như in thời gian mới hẹn hò yêu đương với chồng tôi, khi ấy anh ta lịch lãm là thế, phong độ là thế. Vậy mà sau khi lấy nhau, anh ta hoàn toàn biến thành một con người khác, một con người tàn độc, một con cáo đội lốt người, không còn để ý đến cảm xúc tâm tư tình cảm của tôi, mà chỉ biết chạy theo những sở thích quái lạ, không bình thường, đi theo tư tưởng không đúng đắn về chuyện ấy như thế.
Tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cứ sống cùng anh ta như vậy, tôi sợ mình không còn đủ sức để mà sống nữa. Tôi vô cùng băn khoăn, không biết mình có nên chia tay con người tàn bạo này hay không, hay vẫn nên tiếp tục sống cùng anh ta để chịu đựng những trận đòn roi tra tấn của anh ta, khiến anh ta thỏa mãn dục vọng mỗi khi đêm về?
Tôi và chồng tôi đều là những người đã tốt nghiệp đại học, thuộc tầng lớp trí thức, có sự nghiệp riêng của mình và đều có địa vị trong công ty. Trong mắt người khác, chồng tôi là chuẩn “soái ca”, đẹp trai, phong độ, dịu dàng, lịch lãm, biết cách đối nhân xử thế, nói chung là gom tụ đủ mọi tiếng thơm trên đời.
Trước khi lấy nhau, ấn tượng của anh ấy trong lòng tôi cũng hoàn toàn như vậy. Thế nhưng kết hôn rồi tôi mới bàng hoàng phát hiện ra mình đã lấy phải một ông chồng “cáo đột lốt người”, vô cùng giả tạo, đêm nào cũng giày vò tôi, khiến tôi muôn phần sợ hãi, tôi cảm giác như mình đang rơi vào địa ngục không lối thoát mất rồi.
Tối nào trước khi đi ngủ anh ta cũng nghiên cứu về các hình thức thô bạo trong chuyện vợ chồng, sau đó tìm phim về thể loại này để xem. Điên cuồng hơn nữa, anh ta còn mua về đủ loại dụng cụ dùng cho việc đó như roi da, dây thừng, còng tay và những thứ kỳ quái khác, sau đó bắt tôi phải phối hợp cùng anh ta. Rất nhiều lần tôi đã vứt hết những thứ đồ anh ta mua về nhưng vứt rồi anh ta lại mua, thậm chí còn mua nhiều hơn trước nữa. Dần dần tôi thực sự cảm thấy sợ hãi khi phải sống chung cùng anh ta, nhất là mỗi khi đêm về.
Tôi vốn là người phụ nữ nội tâm, mang quan điểm truyền thống, lại được học hành đàng hoàng nên tôi cảm thấy tình cảm giữa hai người cần phải được hai phía tự nguyện, dù có là vợ chồng thân thiết của nhau nhưng mỗi người vẫn cần có một tính cách, một cuộc sống và sự tôn nghiêm riêng.
Tôi vẫn nhớ như in thời gian mới hẹn hò yêu đương với chồng tôi, khi ấy anh ta lịch lãm là thế, phong độ là thế. Vậy mà sau khi lấy nhau, anh ta hoàn toàn biến thành một con người khác, một con người tàn độc, một con cáo đội lốt người, không còn để ý đến cảm xúc tâm tư tình cảm của tôi, mà chỉ biết chạy theo những sở thích quái lạ, không bình thường, đi theo tư tưởng không đúng đắn về chuyện ấy như thế.
Tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, cứ sống cùng anh ta như vậy, tôi sợ mình không còn đủ sức để mà sống nữa. Tôi vô cùng băn khoăn, không biết mình có nên chia tay con người tàn bạo này hay không, hay vẫn nên tiếp tục sống cùng anh ta để chịu đựng những trận đòn roi tra tấn của anh ta, khiến anh ta thỏa mãn dục vọng mỗi khi đêm về?
Tác giả bài viết: Mai Mei
Nguồn tin: