Cuộc sống

Nữ thư ký xinh đẹp trắng tay vì say tình... soái ca "đào mỏ"

Admin

Tấm card visit trong tay tôi trở nên vô dụng vì khi tôi tìm đến thì đó là địa chỉ ma, số điện thoại của Trung lại luôn báo ngoài vùng phủ sóng. Tôi thất vọng, xấu hổ vì để trai trẻ lừa mất cả tiền lẫn tình một cách quá đắng cay.

 

Tôi may mắn được thừa hưởng vóc dáng cao ráo , nước da trắng và những nét ưa nhìn của khuôn mặt mẹ, đồng thời ông trời lại ưu ái cho tôi có trí tuệ thông minh, tính kiên trì, đam mê chinh phục kiến thức của bố, nên không khó để tôi trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý, sự ngưỡng mộ đến từ phần đông sinh viên nam của trường Đại học.

Tuy vậy tôi biết khéo léo từ chối các lời tỏ tình từ ngại ngùng đến bạo dạn của các nam sinh trong trường để sau khi tốt nghiệp tôi lại có thêm tấm bằng thạc sĩ chuyên ngành Quản Trị Kinh Doanh Quốc tế ở nước ngoài.

Trở về thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên, tôi dễ dàng có được việc làm ưng ý ở một công ty có vốn đầu tư nước ngoài với chức danh thư ký giám đốc. Sếp tôi là một người đàn ông lớn tuổi, ông luôn xuất hiện ở công ty với vẻ ngoài chỉn chu, lịch lãm, sang trọng. Ông chú tâm vào việc đánh giá cấp dưới qua thành quả cống hiến cho công ty và hơi quan cách trong giao tiếp nên tôi ngoài cố gắng làm tròn trách nhiệm của mình để hàng tháng có lương, có thưởng, tôi thường nhanh chóng rời văn phòng để thư giãn ở một cửa hàng ăn nhanh, một quán cafe nhạc sống hay đi shopping với mấy cô bạn.

Thỉnh thoảng ngày nghỉ khi biết không có việc gì đột xuất, tôi lại khóa căn hộ của mình để về thăm bố mẹ, thăm gia đình anh trai ở cách tôi hơn chục cây số. Cuộc sống bình yên của tôi cứ thế trôi qua cho đến khi cô bạn thân nhất của tôi làm lễ thôi nôi cho đứa con gái thứ hai tha thiết mời tôi tới dự, tôi mới giật mình vì cái tuổi "30 đã toan về già" chỉ còn cách tôi chưa đầy một năm nữa. Không thể vô tư khi nhìn quanh mình bạn bè cùng lứa đã tay bồng tay dắt mà mình vẫn sớm tối đi về lẻ bóng, cô đơn nên tôi quyết định lên kế hoạch dành thời gian để tìm cho mình một bến đỗ bình yên.

Không hiểu do cái tiếng thư kí giám đốc, hay cái tuổi không còn xuân nữa của tôi mà khi có cảm tình với một đối tượng nào đó, tôi chủ động đặt vấn đề tiến xa hơn nữa, họ đều tế nhị đề nghị tôi hãy dừng lại ở mức bạn bè, chia sẻ vui, buồn cùng nhau thậm chí có mối còn biến mất tăm sau khi biết công việc của tôi phải kề cận bên sếp bất cứ khi nào sếp cần.

Tưởng cơ hội có người yêu thương vụt mất dần theo năm tháng, không ngờ trong chuyến công tác tháp tùng sếp phó ra nước ngoài kí hợp đồng kinh tế, tôi tìm được một nửa kia của mình... Chàng trai tên Trung, Trung hớp hồn tôi với vẻ ngoài chuẩn men, hành động lịch lãm, ga lăng khi Trung nhiệt tình giúp tôi thu xếp tư trang gọn gàng chuẩn bị cho một chuyến bay dài.

Trung còn làm tôi ngưỡng mộ vì khả năng tiếng Anh lưu loát như người nước ngoài. Ra khỏi sân bay Trung một lần nữa giúp tôi đưa hành lí của mình và sếp phó lên xe rồi mới xin phép về khách sạn sau khi đưa cho tôi tấm card visit của Trung, trên đó ghi anh là kiến trúc sư làm cho một công ty cùng thành phố với tôi.

Tôi về Việt Nam trước Trung một tuần, sau khi Trung về anh đã chủ động đến công ty để tìm tôi. Chúng tôi trở nên thân thiết sau những buổi cafe tâm sự, đến lúc tình trong như đã tôi mới biết mình hơn Trung 3 tuổi. Tuy vậy chưa bao giờ Trung để tôi phải nghi ngờ, thất vọng về trách nhiệm làm bờ vai cho người phụ nữ của mình.

Trung thương yêu, chiều chuộng tôi hết lòng, tình cảm của Trung nồng nàn, chân thành đến mức tôi tự nguyện đón Trung về căn hộ của mình dù chúng tôi chưa kết hôn. Nghĩ trước sau gì cũng là của nhau, nên tôi không tiếc gì từ chuyện tế nhị ái ân, chuyện mua xe ô tô đến lấp đầy tài khoản của tình trẻ khi anh thủ thỉ với tôi rằng anh đang kẹt tiền.

Cách đây nửa tháng Trung nói anh về quê sửa sang lại nhà cửa để cuối năm tổ chức đám cưới đón tôi về. Nhìn thái độ của Trung, tôi biết anh cần gì, nên tôi vét sạch tiền tiết kiệm dành dụm bấy lâu đưa cho Trung để rồi Trung một đi không trở lại. Tấm card visit trong tay tôi trở nên vô dụng vì khi tôi tìm đến thì đó là địa chỉ ma, số điện thoại của Trung lại luôn báo ngoài vùng phủ sóng khi tôi gọi. Tôi thất vọng, xấu hổ khi tưởng mình khôn mà hóa dại, vì để trai trẻ lừa mất cả tiền lẫn tình một cách quá đắng cay.