Cuộc sống

Phận đàn bà, nếu chẳng may là cỏ dại thì phải tươi xanh đến tận cùng

Admin

Phận đàn bà vốn không phải là cỏ dại, chỉ khi qua tay người khác mới tự biến thành loài thực vật rẻ rúng và hèn mọn đến đáng thương.

Nhắc đến cỏ dại, tôi mới chợt nhớ ra một câu chuyện của hai người đàn bà. Một người dương dương tự đắc nhận mình là đóa hồng nhung, đỏ rực, quyến rũ nhất. Bằng chứng là cô ấy được rất nhiều người theo đuổi. Người còn lại chỉ dám gán ghép bản thân với một loài cỏ dại. Sau bao sóng gió, đến cuối cùng cả hai cũng như nhau. Cỏ vẫn là cỏ, còn hoa không biết tự bao giờ đã trở thành đám cỏ dại mọc ven đường.

Đàn bà sinh ra luôn có trong mình phẩm giá của một loài hoa cao quý. Nhưng thời gian và đàn ông đã vô tình biến họ trở thành cành cỏ dại, mặc người đời chà đạp, giày vò. Vì thế đàn bà dù vô tình hay cố ý, nếu chẳng may đã trở thành cỏ dại rồi thì nhất định phải xanh tươi đến tận cùng.

 Đàn bà là cỏ dại mạnh mẽ và kiên cường - Ảnh minh họa: Internet


Đừng vì những thị phi, miệng lưỡi người đời mà khiến bản thân héo úa, lụi tàn. Đàn bà không biết đâu, cỏ dại cũng có những giá trị riêng. Tuy nó mọc hoang nhưng rất kiên cường, không cần đến người vun trồng, chăm sóc, chỉ cần đợt mưa nhẹ cũng có thể sinh trưởng mạnh mẽ.

Nếu số phận đã an bài cho em số kiếp làm cỏ dại thì phải học cách ngoan cường, đương đầu với những sóng gió. Tin tôi đi, sau nhiều lần trải nghiệm và tổn thương, em sẽ lại đẹp, lại mặn mà và kiêu hãnh hơn. Đàn bà giống như một loài cỏ dại. Đàn ông giống như những ngọn gió, vô tình thổi ngang tưới mát tâm hồn rồi cũng sẽ rời đi. Nhưng em chẳng mất mát gì, chỉ để lại một chút xót xa và trống vắng.

Còn nếu em chọn cho mình là một loài hoa đẹp, đàn ông sẽ giống như những chú ong thèm khát mật ngọt tìm đến. Rồi khi rời đi, ngoài những đớn đau, em còn mất đi những mật ngọt mà bản thân nuôi tạo. Vậy đó, nếu là đàn bà, em sẽ chọn trở thành hoa hay chỉ là một ngọn cỏ dại?

 Là phận đàn bà hãy tự bảo vệ lấy mình để không bị tổn thương - Ảnh minh họa: Internet

Tôi cũng đã từng là một loài hoa hồng đẹp, với nhiều chiếc gai nhọn quanh mình. Tôi sẵn sàng đâm vào tay bất kỳ ai chạm đến. Ngày xưa, tôi đã từng gai góc và bất cần như vậy đó. Nhưng rồi tôi lại rũ bỏ lòng kiêu hãnh của mình để yêu thương và chung sống với một người đàn ông.

Sau một thời gian về chung một nhà, tôi hạnh phúc vì cứ ngỡ đã tìm được người cuối cùng trong cuộc đời mình. Tuy nhiên, cuộc sống nào phải là những giấc mộng đẹp, người đến rồi cũng sẽ rời đi và… anh bỏ tôi. Đến tận thời gian sau này, tôi mới nhận ra anh đã tìm được “một loài hoa” mới, nhiều mật ngọt và màu sắc sặc sỡ hơn.

Hóa ra, khi hết yêu người ta lại nhẫn tâm như vậy. Họ sẵn sàng vứt đi một đóa hoa đã từng rất đẹp. Cảm giác khi một người rời khỏi cuộc đời như mất đi một điều gì đó rất quý giá, như thể cả thế giới này trở nên tẻ nhạt chỉ vì thiếu vắng một bóng hình. Nhưng thực tế, thế giới vẫn vậy, vẫn ồn ào và đông đúc, chỉ có trong lòng trống trải mới nhìn sự vật, sự việc khác đi mà thôi.

 Nếu đàn bà được chọn, hãy chọn làm loài cỏ dại - Ảnh minh họa: Internet

Sau những cơn mưa dài triền miên, tôi chỉ mong một người nói thương mình thôi chứ chẳng cần yêu đương lãng mạn. Vì tôi nghĩ, tiếng yêu có thể biến một mối quan hệ trở nên tốt đẹp hơn nhưng hết yêu thì bất cứ ai cũng có thể rời đi. Chỉ có thương mới khiến cho đối phương có nghĩa vụ ở lại bên nhau. Thương nặng nghĩa hơn yêu, chỉ yêu thật lòng mới có giai đoạn thương nhau đến không muốn rời đi.

Bởi vậy, hoa đẹp cũng sẽ có ngày lụi tàn, chỉ có những ngọn cỏ là sẽ mãi tươi xanh dù có bị những trận cuồng phong vùi dập dữ dội đến đâu chăng nữa. Đàn bà à! Nếu vô tình trở thành cỏ dại thì phải kiên cường, vươn lên vượt qua những tổn thương và đớn đau. Phận làm cỏ nhưng phải sống như những đóa hoa đỏ rực, đầy quyến rũ.