Năm nay tôi đã 35 tuổi, lập gia đình được 10 năm. Chồng tôi làm giảng viên tại một trường đại học ở Hà Nội, tôi làm nhân viên kế toán cho một công ty xây dựng. Tổng thu nhập của gia đình tôi hiện lên tới gần 30 triệu đồng/tháng.
Với mức thu nhập trên, nhiều gia đình khác đã mua được căn hộ chung cư tiền tỷ ở Hà Nội, sống cuộc sống thoải mái. Còn vợ chồng tôi và 2 đứa con nhỏ 10 năm nay vẫn phải sống trong căn nhà thuê chật chội.
Thực ra, vợ chồng tôi không phải là dạng người ăn tàn phá hại mà tiêu xài sạch số tiền kiếm được để đến mức phải đi ở trọ suốt từng ấy năm. Chúng tôi cũng chắt bóp chi tiêu, tiết kiệm từng đồng một.
Song, số tiền tiết kiệm được, thay vì để mua nhà ở Hà Nội, chúng tôi lại dồn tiền xây nhà ở quê. Đó là sai lầm khiến gia đình tôi 10 năm nay vẫn phải đi ở trọ.
Hồi đó, chúng tôi suy tính đơn giản lắm. Vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, chồng tôi lại là con trưởng trong gia đình. Cưới nhau được một năm, chúng tôi sinh đứa con đầu lòng, cậu em chồng cũng lấy vợ nên bố mẹ chồng quyết định chia đôi mảnh đất ở quê cho 2 anh em mỗi người một nửa.
Quyết định sai lầm khiến gia đình chị Nhung phải đi ở trọ 10 năm nay (ảnh minh họa) |
Căn nhà cũ trước đó đập đi để em chồng ở quê xây nhà mới. Bố mẹ chồng tôi cũng quyết định sang ở cùng với cậu ấy luôn. Từ đó, mỗi lần về quê có việc hay thăm bố mẹ, vợ chồng con cái tôi lại phải ở nhờ nhà em trai, cũng có chút bất tiện.
Đó là lý do sau 3 năm lập gia đình, chúng tôi quyết định xây căn nhà ở quê trên mảnh đất bố mẹ cho để mỗi lần về quê có chỗ ăn ngủ riêng.
Lúc đầu, vợ chồng tôi chỉ định xây căn nhà nhỏ nhỏ vì trong tay chỉ có 300 triệu đồng tiền tiết kiệm. Còn trên Hà Nội xác định cứ tạm ở trọ, khoảng 3-4 năm sau thì mua căn chung cư cũng không muộn.
Nhưng, nhiều người khuyên ra khuyên vào bảo đã xây nhà thì xây to to một thể để ở lâu dài, xây nhà tạm bợ lúc đập đi xây lại còn tốn kém hơn. Và chồng tôi cũng là con trưởng, sau còn lo chỗ thờ cúng tổ tiên, giỗ chạp các kiểu…
Nghe cũng thấy hợp lý nên chúng tôi quyết xây căn nhà 2 tầng khang trang với kinh phí dự tính hết khoảng 650 triệu đồng. Tức vợ chồng tôi sẽ phải đi vay khoảng 350 triệu đồng.
Đến lúc căn nhà hoàn thiện đẹp đẽ, diện tích mỗi tầng lên tới 90 mét vuông, nhà cửa rộng rãi vợ chồng tôi khá vui vì nó là căn nhà riêng của mình. Song, thay vì chỉ hết 650 triệu đồng như dự tính ban đầu, số tiền xây nhà bị đội lên tới 800 triệu đồng. Vợ chồng tôi phải vay thêm 500 triệu đồng.
Nhà mới xây xong gia đình tôi cũng chăm chỉ tháng về 1-2 lần. Nhưng càng về sau, số lần về thăm quê càng thưa dần, thậm chí có đợt 3-4 tháng không về lần nào. Áp lực trả nợ dồn lên vai, chưa kể đứa con đến tuổi đi học mầm non cũng tốn một khoản tiền kha khá. Do đó, chúng tôi tiết kiệm mọi thứ có thể, kể cả việc hạn chế về quê.
Lúc đó, vợ chồng tôi mới thực sự nhận ra sai lầm khi đổ một khoản tiền quá lớn để xây nhà ở quê rồi bỏ không. Trong khi, ở Hà Nội, cả gia đình phải sống trong căn nhà trọ chật chội với khoản tiền thuê hàng tháng lên tới 4 triệu đồng, tiền điện 3.500 đồng/kWh, tiền nước 10.000 đồng/m3. Tính ra, mỗi tháng tiền nhà cửa điện nước cũng ngốn hết của nhà tôi hết khoảng 6 triệu đồng.
Thu nhập của tôi và chồng không tăng nhiều, trong khi chi phí sinh hoạt thì ngày càng tăng lên.
Cách đây 4 năm, vợ chồng tôi sinh đứa con thứ hai. Thành ra, sau khi trừ tiền thuê nhà, tiền sinh hoạt phí, tiền nuôi 2 đứa con nhỏ, vợ chồng tôi chỉ còn dư khoảng chục triệu đồng dù tổng thu nhập hiện tại lên gần 30 triệu đồng/tháng.
Hiện chúng tôi đã trả hết khoản nợ vay mua nhà ở quê và gửi tiết kiệm ngân hàng khoản tiền gần 200 triệu đồng.
Gánh nặng nợ lần không còn, nhiều lúc tôi nghĩ, giá như khi ấy mình không dồn tiền và đi vay tiền để xây nhà ở quê thì có lẽ giờ chúng tôi đã mua được nhà ở Hà Nội chứ không mãi cảnh đi trọ thuê.
Vừa rồi chúng tôi tính toán mua căn hộ chung cư tầm 60 mét vuông để ở, bởi con cái giờ lớn cũng cần có không gian, ở nhà thuê chật chội mãi cũng không ổn. Tuy nhiên, cái khó là chúng tôi không biết tính toán sao cho hợp lý. Nhà chung cư giá rẻ nếu mua cũng phải 1,2-1,4 tỷ đồng, mà tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi chỉ có 200 triệu.
Vay tiền mua cũng được, nhưng nói thật tôi hơi sợ vay tiền, vì trước kia vay khoản tiền 500 triệu đồng xây nhà mà vợ chồng tôi mấy mấy năm trời chắt bóp từng đồng bạc lẻ, không dám mua sắm gì cho bản thân ngoài chi tiêu cho nhu cầu tối thiểu, thậm chí 10 năm cưới nhau chưa bao giờ gia đình dám tổ chức đi du lịch lấy một lần. Nay lại vay tiền tỷ mua nhà tôi thấy hoảng, không biết bao giờ mới trả hết nợ, nhất là con cái càng lớn thì chi phí ăn học càng tốn kém hơn.
Một số người khuyên chúng tôi bán quách căn nhà ở quê đi lấy tiền mua căn hộ ở trên này, đỡ phải đi vay mượn gánh lãi. Chứ nhà ở quê bỏ không không ở cũng lãng phí. Song, khó một nỗi là đất đó là đất bố mẹ cho, chồng tôi lại là con trưởng, bán đi sau này về quê lấy chỗ đâu cho vợ chồng con cái chui ra chui vào.
Vợ chồng tôi 2 tháng nay rồi cứ tính đi tính lại vẫn chưa quyết được. Các bạn có thể cho chúng tôi xin lời khuyên nên bán nhà ở quê lấy tiền mua nhà ở Hà Nội hay giữ nhà ở quê và lại vay ngân hàng lấy tiền mua nhà? Chọn phương án nào hợp lý hơn?