Hôm trước tự dưng gần nửa đêm con gọi cho mẹ, chỉ bảo rằng con muốn về nhà, mẹ nấu cơm con ăn nhé. Mẹ biết con gặp chuyện không vui nhưng lại không hỏi con được, vì mẹ quá hiểu tính con. Thế là mẹ hỏi con muốn ăn gì, mẹ sẽ lại nấu con ăn, chỉ cần về đây với mẹ. Con im lặng một hồi lâu rồi lại lặp lại câu ban đầu, con sẽ về.
Thế là hôm sau, con về thật, một mình cùng cu Mít, không hề có chồng con. Mẹ không hỏi gì, cũng nói ba đừng hỏi gì về chồng con. Mẹ biết con trở về không phải để bị tra hỏi điều gì. Con vẫn vui vẻ, nói cười huyên thuyên với mẹ. Bữa cơm của cả nhà lại như thuở con chưa lấy chồng, đủ đầy và vui vẻ. Đến đêm, con lại nằng nặc đòi ngủ cùng mẹ, bắt ba phải sang phòng bên. Con gái nhỏ lại ôm bụng mẹ cười khì, bên cạnh cu Mít đã ngủ rất say. Mẹ vỗ vỗ lưng con như thuở bé, như mỗi lần con bệnh khi trái gió trở trời. Mẹ nghe tiếng con nghèn nghẹn, con bảo lần này con không bệnh, nhưng vẫn cảm thấy rất đau. Con hỏi mẹ, nếu con ly hôn, mẹ có trách con không? Mẹ vén mớ tóc lộn xộn che đi đôi mắt đã ướt đi của con. Con gái của mẹ có phải đã chịu đựng không ít…
Con gái của mẹ có phải đã chịu đựng không ít…- Ảnh minh họa: Internet |
Con biết không, cuộc đời đàn bà thật sự rất nhiều thua thiệt. Sinh ra là đàn bà, chính là gồng gánh những khuôn khổ áp đặt của thiên hạ. Mẹ không thể thay đổi số phần của con. Mẹ chỉ có thể cho con một cuộc sống được làm chính mình. Mọi điều con muốn, con lựa chọn, mẹ đều ủng hộ. Vì mẹ muốn con tự chọn lựa hạnh phúc của mình. Mẹ muốn con hiểu, đời đàn bà không tránh nổi thăng trầm. Nhưng có thế nào thì hạnh phúc của ta nhất định vẫn phải nằm trong tay ta. Hôm nay, khi con hỏi liệu mẹ có trách con không nếu con ly hôn. Con ơi, làm sao mẹ trách được khi chẳng đàn bà nào trên thế gian này đang hạnh phúc mà ly hôn đâu. Con muốn ly hôn, chính là vì đã chịu không nổi bất hạnh đã từng. Mẹ thật sự chỉ muốn cảm ơn con vì đã dũng cảm kết thúc những khổ đau, bản lĩnh mà lựa chọn bắt đầu lại…
Mẹ sẽ không hỏi vì sao con muốn ly hôn. Vì mẹ biết con gái mẹ không phải là đứa nông nổi. Một lời muốn ly hôn, có phải con đã nghĩ suy rất lâu? Mẹ cũng sẽ không khuyên con tiếp tục chịu đựng vì bất kì lý do gì. Đàn bà làm vợ, làm mẹ không phải để cam chịu, mà là để hạnh phúc. Một khi con không thể còn hạnh phúc với người đàn ông con chọn thì kết thúc là điều phải xảy ra. Đừng bao giờ có suy nghĩ con phải sống vì con, vì ba mẹ hay bất cứ điều gì khác. Đàn bà không sống chỉ vì con, mà là hạnh phúc vì con. Đừng mang vác những trách nhiệm và hy sinh để làm hành trang cho con trẻ. Sẽ không đứa trẻ nào có thể lớn lên bình yên khi biết mẹ của nó đã hy sinh vô ích vì nó. Đàn bà có biết thương lấy mình mới đủ sức bảo vệ con cái.
Con ơi, hôn nhân ấy mà, cũng như nhân duyên ở dời thôi. Mà nhân duyên rồi thì ngắn dài, nông sâu chẳng đoán hết được. Hết nghĩa cạn tình, duyên đứt phận cùng, chính là không thể cưỡng cầu. Người đàn ông hôm qua nguyện vì con băng sông vượt núi, thì hôm nay cũng có thể không bước qua nổi một vũng nước nhỏ vì con. Đừng trách lòng người làm gì, con vốn không thể nhìn thấu. Cứ nghĩ, đến một lúc, chồng cũng sẽ chỉ là người dưng vô tình, con cái mới là máu thịt con phải giữ cả đời. Kẻ cạn tình, đừng tiếc. Người cạn nghĩa, đừng giữ. Kẻ đi, đừng níu kéo. Người muốn ở lại, chẳng cần con giữ. Đời đàn bà, có hay không có tình yêu cũng phải giữ lòng tự trọng của mình. Con có quý trọng mình thì người khác mới trân trọng con.
Đời đàn bà, có hay không có tình yêu cũng phải giữ lòng tự trọng của mình - Ảnh minh họa: Internet |
Mẹ biết là đau lòng, mẹ hiểu là xót xa lắm. Ly hôn với đàn bà, có thế nào vẫn là một vết xước quá dài theo năm tháng sau này. Nhưng mẹ muốn con hiểu, hạnh phúc vốn không đong đếm đổ vỡ đã từng. Dù con từng trải qua vấp váp thế nào, chỉ cần con còn mưu cầu, hạnh phúc vốn không khước từ. Một lần đổ vỡ thì sao hả con, phụ nữ một đời chồng thì thế nào. Đời này, thượng đế vốn rất công bằng. Người lấy đi một thứ con có rồi sẽ cho con một thứ khác đẹp đẽ hơn vạn phần. Quan trọng là, hãy nhận nại đợi chờ. Sống hạnh phúc mà đợi chờ Sống ý nghĩa mà đợi chờ. Đến một lúc, con sẽ gặp được người để con hiểu mọi khổ đau đã qua đều xứng đáng. Chắc chắn là như thế.
Con gái nhỏ, mẹ biết con đường phía trước con phải đi không dễ dàng. Nhưng đừng quên, mẹ luôn ở đây bên con, cùng con đi, đợi con trở về. Bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu, chỉ cần con quay đầu, đều sẽ thấy mẹ. Vì vậy, mạnh mẽ lên con nhé. Có mẹ, đừng lo…