Gửi chị Hạnh Dung!
Tình cờ em biết đến mục tâm sự này khi có đứa em gái hay đọc và kể lại những câu chuyện oái oăm mà nó đọc được. Em không ngờ rằng một ngày chính mình lại viết câu chuyện của mình để gửi cho chị.
Em năm nay 35 tuổi. Em mới lấy vợ được hơn 1 năm nay. Trước đó, vì hoàn cảnh khá éo le, bố mẹ già, bệnh tật, em là con trai lớn nên dù có học lực khá nhưng em phải gác lại việc học tập khi còn học phổ thông để vào đời, lo lắng cho bố mẹ và hai em. Khi cuộc sống đã khấm khá hơn, các em cũng lớn khôn thì em mới lập gia đình ở tuổi khá muộn. Tính em ít nói, lại ham công việc nên lấy vợ em hiện tại cũng do người lớn mai mối. Cô ấy sinh năm 93, xinh xắn trẻ trung và hiền lành nhưng tư duy bẩm sinh chậm hơn người bình thường một chút. Tuy vậy, một phần em quý mến và thương cô ấy, một phần nghĩ rằng mình cũng đã lớn tuổi, không quan trọng kén chọn và nghĩ rằng người đàn ông dù lăn lộn vất vả cũng có thể lo được cho cô ấy hay con cái sau này. Và cuối cùng bọn em đến với nhau.
Từ nhỏ, Lam chậm và khó tiếp thu công việc nên bố mẹ vợ cũng chiều và thay em làm việc nhà. Cho nên, khi về nhà chồng, tôi phải hướng dẫn, chỉ bảo vợ từ từ dần dần từng chút một. Về sau, dù có hơi chậm hơn những chị em khác, nhưng Lam đã có thể cơm nước và làm những việc gia đình. Nhưng đây không phải việc em bận lòng.
Tình cờ em biết đến mục tâm sự này khi có đứa em gái hay đọc và kể lại những câu chuyện oái oăm mà nó đọc được. Em không ngờ rằng một ngày chính mình lại viết câu chuyện của mình để gửi cho chị.
Em năm nay 35 tuổi. Em mới lấy vợ được hơn 1 năm nay. Trước đó, vì hoàn cảnh khá éo le, bố mẹ già, bệnh tật, em là con trai lớn nên dù có học lực khá nhưng em phải gác lại việc học tập khi còn học phổ thông để vào đời, lo lắng cho bố mẹ và hai em. Khi cuộc sống đã khấm khá hơn, các em cũng lớn khôn thì em mới lập gia đình ở tuổi khá muộn. Tính em ít nói, lại ham công việc nên lấy vợ em hiện tại cũng do người lớn mai mối. Cô ấy sinh năm 93, xinh xắn trẻ trung và hiền lành nhưng tư duy bẩm sinh chậm hơn người bình thường một chút. Tuy vậy, một phần em quý mến và thương cô ấy, một phần nghĩ rằng mình cũng đã lớn tuổi, không quan trọng kén chọn và nghĩ rằng người đàn ông dù lăn lộn vất vả cũng có thể lo được cho cô ấy hay con cái sau này. Và cuối cùng bọn em đến với nhau.
Từ nhỏ, Lam chậm và khó tiếp thu công việc nên bố mẹ vợ cũng chiều và thay em làm việc nhà. Cho nên, khi về nhà chồng, tôi phải hướng dẫn, chỉ bảo vợ từ từ dần dần từng chút một. Về sau, dù có hơi chậm hơn những chị em khác, nhưng Lam đã có thể cơm nước và làm những việc gia đình. Nhưng đây không phải việc em bận lòng.
Ảnh minh họa.
Điều khó xử nhất là chuyện vợ chồng. Lam không có kinh nghiệm trong chuyện đó đã đành, nhưng đối với một người đàn ông thì không thể nói rằng không hiểu không biết gì về chuyện ấy được. Thấy hai vợ chồng khỏe mạnh, mà hơn 1 năm chưa có con, bên nội chưa lo mà đằng ngoại, cụ thể là mẹ vợ em đã lo sốt sắng. Mẹ can thiệp thẳng vào chuyện quan hệ vợ chồng của em và Lam. Mẹ có thể không ý nhị đến mức, trước Lam, em và một vài người khách có mặt ở nhà, mẹ vẫn nói thẳng về việc em nên quan hệ thế nào để Lam có thai. Sự việc xảy ra không chỉ một lần và rất nhiều lần. Lần mẹ nói với em, lần mẹ nói với Lam, lần nói khi có mặt cha mẹ em hay cả những người khác.
Em cảm thấy người đàn ông trong mình bị tổn thương. Nên em xin chị một lời khuyên, làm sao để thoát khỏi tình hình hiện tại? Nhiều khi em bực dọc và không muốn về nhà cũng chỉ vì vấn đề này.
Em cảm ơn chị!.
Hiếu Dũng (Tam Điệp-Ninh Bình)
Hiếu Dũng thân mến!
Tôi hiểu được sự khó xử, nỗi bức xúc và tổn thương của bạn. Xét căn nguyên của câu chuyện là mong muốn có con của mẹ vợ cũng là mong muốn của bạn và hai bên gia đình đúng không? Theo tôi nghĩ, điều đầu tiên các bạn nên làm là tới bác sĩ về sinh sản, hiếm muộn để khám về sức khỏe và vấn đề sinh sản của hai vợ chồng. Các bác sĩ sẽ chỉ ra nguyên nhân và tư vấn các biện pháp để gia đình sớm có con. Trong trường hợp hai bạn hoàn toàn khỏe mạnh, không mắc bất cứ vấn đề gì về sinh sản thì bạn và vợ nên giữ tâm lí thật thoải mái. Nhiều cặp vợ chồng trẻ vốn sung sức nhưng việc thụ thai phụ thuộc vào nhiều yếu tố như môi trường sống, lối sống, chế độ ăn uống, thời gian… và nhất là yếu tố tâm lí. Hơn 1 năm mà chưa có con cũng chưa phải vấn đề quá đáng lo. Người trong cuộc càng nên có tâm lí bình tĩnh, thoải mái và luôn tràn trề niềm tin, hi vọng.
Bạn hãy tâm sự nhẹ nhàng khéo léo điều này với vợ, với gia đình để mọi người hiểu và đừng nôn nóng. Nếu bạn ngại, có thể bạn hãy nói chuyện với bố vợ, vì những người đàn ông thường dễ nói chuyện với nhau hơn. Bạn hãy nói vấn đề sinh hoạt vợ chồng là chuyện tế nhị, kín đáo, nhất là chuyện về… các tư thế quan hệ. Nếu mẹ vợ nói với bạn giữa đông người hay chỉ có mình bạn cũng là điều không nên, và bạn cảm thấy kì cục, tổn thương. Bố vợ sẽ là người nhắn nhủ những điều này tới mẹ vợ bạn.
Tôi nghĩ bạn không nên suy nghĩ quá nhiều về những lời nói của mẹ vợ. Hãy hiểu tâm lí nôn nóng của mẹ mong chờ cháu ngoại tuy bà chưa suy xét cẩn thận khi nói năng. Bạn hãy cứ làm việc và về nhà sinh hoạt bình thường. Có như vậy, mọi vấn đề sẽ trở về đúng quỹ đạo và ổn định.
Chúc bạn sớm giải tỏa được khúc mắc trong lòng!