Chi 30 triệu tiêu Tết, nàng dâu bị kiểm điểm chiều cuối năm

Admin
Tôi cứ nghĩ, với tâm huyết tôi bỏ ra sắm Tết, bố chồng sẽ mỉm cười, mẹ chồng sẽ đi khắp xóm khoe khoang nhưng...

Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Tốt nghiệp đại học tôi quen và yêu một chàng trai vùng Tây Bắc.

Nhà anh đông người, bố mẹ làm nông nên kinh tế khó khăn, mọi vật dụng trong gia đình đều cũ kỹ sơ sài. Tôi về làm dâu, phải cố gắng lắm mới có thể thích nghi.

Tết năm nay, cũng là cái Tết đầu tiên của tôi ở nhà chồng. Tôi quyết định mua sắm mạnh tay để cả gia đình đón Tết đủ đầy.

 Ảnh: Shutterstock

Đầu tháng Chạp, tôi bàn với chồng, đặt mua một chiếc ti vi trị giá 9 triệu, 1 tủ lạnh trị giá 7 triệu đồng. Anh không đồng ý vì thưởng Tết của anh chỉ khoảng 6 triệu đồng. Tuy nhiên, tôi vẫn cố thuyết phục.

Tôi nói, thưởng Tết của tôi cao, 2 vợ chồng đang dư dả nên muốn sắm sửa cho bố mẹ, không muốn bố mẹ cả đời lọ mọ...

Chồng tôi đành miễn cưỡng gật đầu và trao mọi quyền mua sắm cho tôi.

Tôi làm như dự tính, chi 16 triệu mua ti vi, tủ lạnh, 5 triệu bộ bàn ghế uống nước và 2 triệu bộ bàn ăn. Tổng cộng, tôi bỏ ra 23 triệu mua sắm đồ đạc.

Sau lễ cúng ông Công ông Táo, tôi đi siêu thị mua 3 triệu tiền bánh kẹo, 2 triệu đồ ăn uống cho Tết và đặt 2 triệu cho chú họ mua lợn rừng. Bố mẹ chồng tôi không phản đối nhưng cũng không tỏ vẻ hãnh diện.

Ai ngờ, khi tôi đặt mua thêm cây mai vàng (nhà chồng tôi trồng được quất và đào nên trong nhà chỉ thiếu cánh mai vàng), bố mẹ gọi tôi và chồng vào nói chuyện.

Lúc này, tôi mới để ý, mặt bố chồng tôi đỏ bừng bừng còn mẹ tôi thì nhăn nhó. Bố tôi nói, ông rất phê bình chuyện mua sắm của tôi.

"Thứ nhất, các con còn trẻ, còn nhiều kế hoạch phải dùng đến tiền việc chi tiêu hoang phí là không cần thiết. Thứ hai, các con tự ý sắm đồ khi không có ý kiến của bố mẹ là thiếu lễ phép. Bây giờ, nếu được, con mang hết những đồ đạc này đi trả người ta' - bố chồng tôi nói, giọng dứt khoát khiến tôi ngỡ ngàng.

Tôi liếc nhìn chồng nhưng anh cũng chỉ biết cúi mặt, nói lời xin lỗi.

Về phòng, anh bảo tôi nên rút kinh nghiệm. Bố mẹ không muốn nhận đồ của bất cứ ai, càng không muốn dựa dẫm con dâu nên mới nói vậy.

Tôi bật khóc và thực sự không hiểu bố mẹ chồng. Nếu bố mẹ không muốn nhận quà của con dâu, vậy khi tôi mua ti vi, tủ lạnh sao không từ chối? Bây giờ, Tết đã đến nơi, bố mẹ chồng mới gọi tôi vào kiểm điểm, phê bình.

Có phải tôi làm như vậy là sai hay không? Lẽ nào, tôi vừa mất tiền mua sắm, lại vừa nhận ấm ức vào lòng?