Ảnh minh họa |
Cưới nhau được 8 năm thì chồng bị tai nạn lao động. Vụ tai nạn khiến chồng tôi bị ảnh hưởng nặng nề về thể chất và tinh thần, và do uống quá nhiều thuốc để hồi phục lại mọi thứ, nên nhu cầu sinh lý của anh giảm dần và bây giờ là không còn nhu cầu gì nữa.
Thương tôi, muốn chiều tôi nên thi thoảng chồng cũng cố gắng tháng đôi ba lần, nhưng cũng không được như ý. Điều đó khiến anh rất mất tự tin với vợ, anh hay cáu gắt với tôi và các con hơn. Thương chồng, tôi cũng mua nhiều loại thuốc bổ, ngâm rượu cho chồng uống, nhưng không cải thiện được.
Có lần, anh đòi ly hôn, nói vì không thể đáp ứng nhu cầu cho tôi, nên muốn tôi tìm đến người đàn ông khác, nhưng tôi không muốn như vậy. Nghĩ cho con một phần, phần nhiều tôi nghĩ cho chồng, anh đã cùng tôi đi qua rất nhiều khó khăn từ khi hai đứa còn trẻ, đến khi anh bị tai nạn, nếu tôi lại bỏ anh, để tìm hạnh phúc cho riêng mình, thì tôi còn không chấp nhận được con người mình, huống hồ là các con tôi. Tôi không muốn con bị mang tiếng vì có một người mẹ không ra gì.
Hiểu tâm lý của chồng, nên không bao giờ tôi chủ động đòi hỏi chuyện chăn gối, dù rằng rất có nhu cầu. Chồng cũng hiểu tâm sự của tôi, nên anh nói nếu tôi không muốn ly hôn thì hai vợ chồng cứ sống với nhau, nhưng nếu tôi muốn thỏa mãn nhu cầu sinh lý thì có thể tìm một người khác để giải tỏa, anh cho phép tôi làm như vậy, mà không oán trách gì cả.
Tôi rất cảm ơn anh vì đã suy nghĩ cho tôi, lo lắng cho cảm xúc rất đời thường của vợ mình, nhưng tôi không thể và không muốn chỉ vì thỏa mãn nhu cầu của mình mà làm tổn thương bố của các con mình và cả các con mình nữa. Tôi muốn tiếp tục cuộc hôn nhân với anh, dù nó không hoàn hảo, bởi vợ chồng bên cạnh cái tình, còn cái nghĩa, Tôi tin, không người đàn ông nào có thể tốt với tôi hơn chồng mình.