Ảnh minh hoạ: Internet |
Tôi và anh đã có 4 năm yêu nhau khi cùng một khóa ở trường Đại học Kinh Tế, lại thêm 2 năm để cả 2 ổn định việc làm và khẳng định tình cảm của mình, rồi mới xin phép bố mẹ đôi bên tổ chức đám cưới.
Dồn hết cả tiền mừng cưới cộng thêm tiền vay mượn của bạn bè đồng nghiệp, vợ chồng tôi mua một căn hộ nho nhỏ ở chung cư mini không xa trung tâm thành phố bao nhiêu để an cư.
Vợ chồng cùng 25 tuổi, công việc tuy cho thu nhập tạm đủ chi dùng nhưng để tích lũy cho tương lai thì còn là điều mơ ước nên tôi và anh quyết định kế hoạch chưa vội sinh con, cố gắng làm lụng tiết kiệm, có được cuộc sống kha khá về kinh tế rồi đón thêm thành viên mới cũng chưa muộn.
Hai vợ chồng làm ở 2 công ty có trụ sở xa nhau cả chục cây số nên buổi sáng, buổi trưa tùy nghi di tản, chồng ăn cơm văn phòng ở gần nơi chồng làm việc, còn tôi hôm ghé nhà làm gói mì tôm, hôm tiện đâu ăn đấy. Vợ chồng chỉ sum họp vào bữa cơm chiều ở nhà, được cái chồng tôi nấu ăn khá ngon, lại thích vào bếp cùng vợ và đến bữa chồng cũng là người đem đến niềm vui trong những câu chuyện vì chồng tôi là nhân viên giỏi của công ty môi giới việc làm, chồng đi nhiều, quan hệ rộng, có nhiều bạn bè nên chuyện nào của chồng tôi cũng đều thích thú, lắng nghe và chia sẻ cùng anh.
Sau 3 năm, tôi và chồng tôi hết mình cho công việc, chồng tôi cũng đã có một số tiền gửi tiết kiệm đứng tên chồng và mua sắm thêm vài thứ cần thiết để hoàn thiện tổ ấm. Thấy cuộc sống như vậy là ổn và cũng đã đến lúc vợ chồng tôi cần có tiếng cười con trẻ trong nhà và vì tôi và anh đều bước qua tuổi 28.
Không ngờ khi tôi mang mong muốn này thủ thỉ với chồng thì anh nhỏ nhẹ khuyên tôi hoãn sinh con thêm vài năm nữa để kinh tế thực sự vững vàng, vì đã có con là phải cho con được đủ đầy sung sướng hơn người anh mới thỏa nguyện!
Nghĩ nếu chiều theo ý chồng thì tôi vào cái tuổi “đã toan về già” mới bầu bí, con cái tôi sẽ gặp rất nhiều bất tiện nên một mặt thuyết phục chồng, một mặt tôi tìm sự ủng hộ của bố, mẹ đôi bên.
Thế nhưng mặc cho vợ buồn, mặc cho bố mẹ của anh và tôi góp ý chồng vẫn giữ quan điểm cứng rắn, cuối cùng vợ chồng giận nhau, rồi không biết có phải vì giận vợ mà chồng tôi thay tính, đổi nết. Trước chồng có đi công tác ở đâu cũng báo rõ ngày đi, nơi đến, ngày về, nay anh báo đi, hôm có khi kéo dài đến cả tuần mà chỉ gọi điện lấp lửng là “xong việc sẽ về, đừng chờ” rồi những bữa cơm chiều đầm ấm, ríu rít hàn huyên của vợ chồng tôi cũng thưa dần, có ngồi vào bàn anh cũng ăn vội, ăn vàng lưng bát cơm gọi là xong thủ tục.
Nhiều hôm chưa kịp ăn, nhận được điện thoại, anh bảo tôi không cần phải phần cơm cho anh, bởi anh bận đến gặp khách hàng để giới thiệu việc làm cho họ kẻo ảnh hưởng đến lương thưởng của anh!
Không thể kéo dài cuộc sống tẻ nhạt vợ chồng chung nhà, chung giường mà lạnh lùng, lãnh đạm nên tôi tính sẽ nói chuyện nghiêm túc với chồng. Thế nhưng chưa bố trí được thời gian ngồi lại với chồng thì cái tin chồng cặp với gái trẻ đã đến tai tôi.
Để giữ hạnh phúc gia đình, tôi thẳng thắn hỏi chồng nhưng anh chối bay chối biến. Rồi tôi đã âm thầm theo chân chồng khi anh báo anh đi gặp đối tác đột xuất và tận mắt chứng kiến cảnh anh tình tứ ôm eo một cô gái rất trẻ, rất xinh đẹp, ăn mặc gợi cảm đi vào trong khách sạn.
Tôi đứng ngay ngoài cửa khách sạn để chờ, vậy mà khi thấy tôi, chồng thản nhiên giới thiệu cô gái đó là khách hàng của chồng, anh đưa cô ấy vào khách sạn để được yên tĩnh “tư vấn việc làm cho khách, chứ chẳng hành động gì sai trái cả”. Cuộc hôn nhân của tôi và chồng đang ở vào giai đoạn nào vậy? Hãy giúp tôi một lời khuyên…