Đẫm nước mắt với cách chăm cháu của mẹ chồng

Lợi Trần
Cô bất lực nói trong nước mắt “Đến tận giờ mẹ vẫn chưa định dạy cháu thì mẹ định để đến bao giờ mới dạy đây?”.


Cái cảnh mẹ chồng nàng dâu thì bất cứ một người phụ nữ nào đi lấy chồng cũng đều cảm thấy khiếp đảm. Kể từ khi Hoa sinh cậu con trai đầu lòng, những mâu thuẫn về cách chăm cháu giữa mẹ chồng và nàng dâu mới khiến cuộc sống của cô trở nên thật sự bế tắc.

Mẹ chồng luôn mặc định với cô rằng bà là thế hệ đi trước, bà tất nhiên sẽ có cách chăm con, dạy cháu tốt hơn một cô con dâu mới bắt đầu sinh con. Mọi chuyện cô đã luôn cố gắng chịu nhịn đi cho qua chuyện với mẹ chồng cho êm cửa êm nhà. Nào ngờ, mẹ chồng càng ngày càng làm quá.

Con trai mới hơn 3 tháng tuổi, cái tuổi lẽ ra bé nên được ăn bột thì mẹ chồng loại nhất định muốn cho bé ăn dặm bằng được để cháu mau lớn. Bác sĩ đã khuyên chỉ nên cho con ăn dặm khi đã đủ 6 tháng tuổi để tốt cho hệ tiêu hóa. Vì nếu cháu còn quá bé thì hệ tiêu hóa chưa được hình thành rõ hoàn chỉnh để có thể ăn được đồ cứng.

Khi cô nói như thế không tốt, cháu sẽ dễ bị bệnh về đường ruột, dạ dày thì mẹ chồng lại biện minh. “Nó bé vậy cho nó ăn dặm dần thì mới quen, mới nhanh lớn, chứ cứ cho ăn bột đến khi nào cháu tôi mới cứng cáp lên được”. Cô không nói gì, đem chuyện này kẻ cho chồng nghe thì chồng lại hồ hởi: “mẹ muốn được chăm cháu thì em cứ để mẹ chăm, chứ giờ mẹ già rồi, chăm cháu là niềm vui duy nhất em lại chê mẹ như thế mẹ không vui cũng là phải”. Cô biết muốn chồng hiểu điều mình băn khoăn dường như là không thể.

 
dam nuoc mat voi cach cham chau cua me chong mechongchamchau tam eva 1469776358 width500height294
Cô cầm lấy gói bim bim từ tay con rồi tức giận đánh vào mông nó hai cái hằn lên từng dấu tay và hét tướng. (Ảnh minh họa)

Ngày hôm qua, trước bữa ăn bé Tôm nhà cô cầm gói bim bim. Theo thói bình thường thì Hoa không bao giờ cho bé ăn quà vặt trước giờ ăn cơm. Bởi điều đó đồng nghĩa với việc đến bữa cơm bé sẽ không ăn được cơm nữa. Cô cầm lấy gói bim bim từ tay con rồi tức giận đánh vào mông nó hai cái hằn lên từng dấu tay và hét tướng.

Sao con lại ăn quà vặt vào giờ này hả? Mẹ chồng tôi ngồi ngay đó tối sầm mặt lại, kéo thằng bé về rồi vỗ về. Bà đáp lại Hoa với cái giọng đầy thách thức:

- Ai cho cô đánh cháu tôi? Tôi mua cho nó đấy. Muốn đánh thì đánh tôi đây này, nó bé thế đã biết cái gì đâu. Thằng bé thấy được bà bênh nên càng khóc lớn hơn, la lối mẹ đánh đau với bà ôm sòm. Cô bất lực khóc và nói trong nước mắt.

- Cháu của mẹ đã 4 tuổi rồi mẹ còn chưa định dạy thì đến khi nào mẹ mới muốn dạy thằng bé, đến khi nào mẹ mới cho con dạy con của mình đây?

Hoa bất lực, cô ngồi thụp xuống khóc nức nở khi vừa nói xong, cu cậu nhà Hoa thấy mẹ khóc cũng đến vỗ vỗ vào người mẹ. Đúng thằng bé còn bé, nhưng dạy con từ thủa còn thơ. Đến tận khi con đã đi học mà mẹ chồng cô vẫn chưa cho cô dạy dỗ con mình thì không biết đến khi nào cô mới được dạy con đúng nghĩa. Nhiều lúc bất lực trước mẹ chồng, cô chỉ muốn dọn ra ngoài sống riêng chỉ vì cái tính nuông chiều cháu nhiều quá của mẹ chồng mà sau này cháu dễ sinh hư. Cô nên làm gì với tính cách thương cháu mà hóa hại cháu của mẹ chồng đây?

Tác giả bài viết: Song Ngư