Lê Vân vào vai Duyên - người vợ đi thăm chồng chiến đấu ở biên giới Tây Nam nhưng hay tin chồng đã hy sinh. Trên đường về nhà, cô đau đớn tới ngất đi, ngã xuống sông và được thầy giáo Khang cứu. Duyên nhờ Khang giấu kín chuyện đồng thời nhờ anh thi thoảng viết thư giả người chồng để thăm hỏi gia đình. Duyên vừa âm thầm chịu đựng nỗi đau mất chồng, vừa chịu những lời dị nghị của anh em, xóm làng vì mối quan hệ với Khang.
Lê Vân sinh năm 1958, trong gia đình nghệ thuật nổi tiếng với mẹ là diễn viên Lê Mai, bố là nghệ sĩ Trần Tiến cùng các chị em Lê Khanh, Lê Vi. Khởi nghiệp là diễn viên múa nhưng Lê Vân sớm bén duyên điện ảnh qua các phim Chom và Sa, Chị Dậu, Đêm hội Long Trì, Thương nhớ đồng quê... Vai Duyên mang đến cho cô giải thưởng "Nữ diễn viên xuất sắc" tại Liên hoan phim Việt Nam năm 1985.
Năm 2006, sau khi ra mắt tự truyện gây tranh cãi "Lê Vân - yêu và sống", nữ diễn viên gần như ở ẩn. Cô lui về cuộc sống với gia đình, không tham gia nghệ thuật cũng như tránh gặp gỡ báo chí.
NSƯT Hữu Mười vào vai thầy giáo Khang. Tình cờ biết được nỗi đau mất chồng của Duyên, thầy giáo tốt bụng đã giúp cô thay người chết viết thư về cho gia đình Duyên yên tâm. Từ chỗ chỉ là tình thương, sự đồng cảm với nỗi đau của Duyên, Khang dần cảm mến cô. Anh viết một bức thư bày tỏ tâm tư với Duyên và bị người nhà cô phát hiện. Khang phải bỏ tới nơi khác dạy học để giữ cuộc sống yên ổn cho Duyên. Vai diễn đem đến cho Hữu Mười giải thưởng "Nam diễn viên chính xuất sắc" tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ bảy (1985).
NSƯT Hữu Mười là sinh viên khóa hai trường Sân khấu Điện ảnh. Ông nổi tiếng với các phim "Khôn dại", "Ngày ấy ở Sông Lam", "Phương án ba bông hồng", "Làng Vũ Đại ngày ấy"... Năm 1987, nghệ sĩ sang Nga theo học ngành đạo diễn. Phim điện ảnh "Mùi cỏ cháy" do ông đạo diễn đoạt Cánh Diều Vàng năm 2011. Hiện ngoài công việc đạo diễn, NSƯT Hữu Mười còn giảng dạy tại Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội. Ông có một vợ, hai con - con trai lớn chuẩn bị tốt nghiệp Đại học, con gái nhỏ học lớp 10.
từng là diễn viên khóa hai của trường Sân khấu Điện ảnh.
Đạo diễn Đặng Nhật Minh nhớ cảnh cuối cùng của phim là cảnh ngày khai giảng, Thơm ra đón con Duyên vào lớp một. "Trong lễ chào cờ, cô cầm tay con của Duyên, ngước nhìn lá cờ trên cao và một giọt nước mắt từ từ lăn trên má cô... Đó là giọt nước mắt cuối cùng trong bộ phim (nó không còn trên má Duyên nữa, mà đã sang má cô giáo). Tuy là một vai phụ, nhưng ý nghĩa mà nó đảm nhiệm trong phim không nhỏ chút nào. Lâu nay tôi vẫn mong có dịp được gặp lại người nữ diễn viên đã đóng rất nhuần nhị vai diễn này. Một vai đối với tôi rất thân thiết vì đã gửi gắm vào đó biết bao tình cảm suy nghĩ và không bao giờ quên được mỗi lần có dịp xem lại. Nghe đâu sau phim đó cô đã chuyển nghề và không đóng phim nào nữa. Không biết bây giờ cô ở đâu, làm gì trong những năm qua? Cô có bao giờ xem lại vai diễn đầu tiên và duy nhất của mình trong điện ảnh này không?", đạo diễn Đặng Nhật Minh nhắn nhủ.
Nghệ sĩ Lại Phú Cương vào vai bố chồng của Duyên - một người bố thương con trai và tâm lý với con dâu. Ông có hai con trai, người con đầu đã hy sinh. Cho đến lúc nhắm mắt, ông vẫn không hề hay biết người con trai thứ cũng đã mất. Lại Phú Cương là nghệ sĩ của Nhà hát Kịch Việt Nam, từng tham gia những bộ phim kinh điển khác như Bão biển, Vĩ tuyến 17 ngày và đêm... Ông qua đời cách đây đã lâu, được cho là vì bệnh lao phổi.
Tác giả bài viết: Di Ca