Đau đầu khi phải sống chung với đại gia đình nhà chồng

Admin
Trước khi lấy anh, tôi đã mường tượng cuộc sống phức tạp khi về sống cùng đại gia đình nhà chồng, nhưng đến mức hết chịu nổi như thế này thì tôi chưa từng nghĩ đến. Nhất là khi chồng tôi vừa thua lỗ phải vay mượn khá nhiều sau vụ làm ăn thất bại, khiến cái ý định ra ở riêng của tôi càng trở lên xa vời.

Lúc tôi về làm dâu thì bố chồng tôi đã cưới vợ lẽ và có thêm 1 con riêng lên 10 tuổi. Mẹ hai của chồng tôi là dân buôn bán ở chợ, trước bố chồng tôi, bà cũng có 2 đời chồng và 3 con riêng. Thêm anh, em chồng tôi nữa, ngần ấy con người, bao gồm cả vợ chồng tôi cùng chung sống trong một mái nhà, dù mỗi gia đình nhỏ đều có 1 phòng riêng, nhưng vẫn không thể tránh khỏi những va chạm hàng ngày.

 Ảnh minh họa

Thời gian đầu mới về làm dâu, theo nếp nhà chồng, vợ chồng tôi phải ăn chung với đại gia đình. Vừa tốt nghiệp cao đẳng xong thì lấy chồng, lại có bầu luôn nên tôi không xin được việc làm. Ở nhà nên tôi mặc nhiên phải phục vụ cơm nước dọn dẹp cho cả đại gia đình những chục người, lại kiêm luôn bảo mẫu cho đứa con 2 tuổi của anh chị cả. Có lẽ vì quá vất vả nên tôi sinh non khi con mới được 33 tuần tuổi. Con sinh non chăm đã vất vả, lại vẫn phải cơm nước giặt giũ cho cả nhà, nên lúc nào tôi cũng luôn mệt mỏi căng thẳng.

Con được 8 tháng tuổi, tôi cắn răng gửi con cho nhóm trông trẻ tư nhân để đi xin việc mong sớm thoát khỏi cuộc sống thực tại. Nhưng rồi vừa đi làm được mấy tháng tôi lại có bầu, thai yếu nên tôi lại phải nghỉ việc ở nhà. Thấy tôi ở nhà nhưng lại không làm được việc nhà như trước, lại thi thoảng phải cần người chăm sóc, mẹ chồng, chị dâu, em dâu khó chịu ra mặt. Cực chẳng đã tôi cương quyết xin ăn riêng.

Nhà tôi chẳng bao giờ được yên, bắt đầu từ 3 giờ sáng là lúc mẹ chồng dậy đi chợ. Cứ như là bà hận cả thế giới vậy vì mỗi mình bà phải dậy sớm, ngày nào bà cũng nói đổng than thân trách phận, rồi đá cái thúng, ném cái thau khiến 2 đứa con tôi giật mình khóc ré lên. Vợ chồng anh cả làm công nhân theo ca, nên đi về lúc nửa đêm, giữa buổi là thường xuyên. Chưa kể những trận cãi vã có tháng lên đến 20 ngày của vợ chồng chú ba, rồi những lần bố chồng uống say, em út trốn học đi chơi điện tử về bị chửi…

Dù đã ăn riêng, nhưng đồ đạc của vợ chồng tôi vẫn bị dùng chung, từ tuýp kem đánh răng đến gói bột giặt, chai dầu ăn… Vợ chồng tôi ở ngay tầng 2, nên lắm hôm nhà có khách còn bị sử dụng luôn làm nơi ở cho khách. Nhiều lần tôi bàn với chồng ra ngoài thuê trọ nhưng anh nhất quyết không chịu, bảo cố gom tiền khi nào đủ sẽ mua mảnh đất để xây nhà riêng.

Dạo này nhà tôi rất hay bị mất trộm, lúc thì bị rút lõi tiền, khi thì cái điện thoại, lúc cái laptop, đến mấy chỉ vàng của tôi đã giấu kỹ dưới đáy tủ cũng bị mất. Nhà thì chẳng có ai lạ vào, chỉ có mấy con riêng của mẹ hai dạo này hay lui tới, nhưng cứ nói là mẹ hai lại lu loa lên như đổ oan cho các con riêng của bà. Phải sau khi anh cả âm thầm lắp camera phát hiện ra đúng con riêng của mẹ 2 lấy trộm, thì bà mới lặng yên nhưng cũng không đả động hoàn trả tới các món đồ đã bị mất trước đó.

Càng ngày tôi càng cám thấy chán nản bế tắc thực sự, nhất là khi chồng tôi vừa thua lỗ phải vay mượn rất nhiều, trong khi tôi đi làm cũng chỉ đủ đóng học cho 2 đứa trẻ. Hay tôi bế con về nương nhờ ông bà ngoại một thời gian, chờ khi nào chồng đồng ý ra ở riêng thì về?