|
Tôi có một em gái năm nay mới 24 tuổi. Dù hơn Huyền 3 tuổi nhưng tôi vẫn chưa kết hôn, còn em đã lập gia đình từ tháng 9 năm ngoái.
Sau khi làm vợ người ta thì em gái tôi đằm thắm hơn hẳn. Nó bỏ thời gian ra để học nấu ăn, xem video dạy cắm hoa, dọn nhà các kiểu. Nó bảo vì may mắn lấy được người chồng ưu tú nên không muốn làm cô vợ vô dụng, đi làm về xong nó sẽ biến nhà cửa trở thành nơi ấm cúng hạnh phúc khiến chồng nó không tơ tưởng đến ai bên ngoài nữa. Nó sợ mất chồng đến mức ám ảnh tâm lý luôn.
Công nhận em rể tôi thuộc dạng hiếm có khó tìm. Thời buổi này kiếm đâu được người chồng giống hình mẫu tổng tài trong phim ngôn tình như thế chứ. 26 tuổi vừa làm chủ một quán cà phê đông khách trên phố cổ, vừa kinh doanh chung cư mini cho thuê, lại điển trai, có nhà có xe đầy đủ, gia đình gốc Hà Nội. Đến bố mẹ tôi còn không tin con gái mình tìm được chú rể điều kiện tốt như vậy.
Song cũng chính vì thế mà lúc nào Huyền cũng sợ chồng bị người khác cướp mất. Nó thường xuyên nhắn tin gọi điện hỏi chồng ở đâu, giục chồng về nhà suốt ngày. Nó hay soi xem chồng gặp gỡ những ai, đi đâu cũng đòi bám theo chồng, đến mức lấy cớ đòi nghỉ việc để ở nhà với chồng 24/24. Em rể là mối tình đầu của nó, yêu là cưới luôn nên Huyền cũng ít kinh nghiệm. Nó luôn nghĩ cứ bám lấy chồng thì tình cảm sẽ ngày càng thắm thiết hơn.
Tôi nhắc Huyền suốt rằng không nên kiểm soát chồng như thế vì sẽ nảy sinh mâu thuẫn, ngột ngạt và khó chịu. Tuy nhiên Huyền chỉ nhịn được một thời gian xong đâu lại vào đấy.
Rồi y như tôi dự đoán, gần đây vợ chồng Huyền trục trặc thật. Cuối năm nên em rể phải đi giao lưu đối tác nhiều, rồi tiệc tất niên từ trưa đến tối, cả tuần không hôm nào ở nhà. Dĩ nhiên điều ấy khiến em gái tôi khó chịu, nó cứ nhì nhèo đòi đi theo suốt khiến em rể bực. 2 tuần trước nhân lúc sang nhà ngoại ăn cơm, em rể mách với bố mẹ tôi rằng cái Huyền ghen tuông quá đà khiến em ấy mất mặt.
Đối tác kinh doanh là nữ, họ chẳng có ý đồ gì với em rể cả, bản thân em rể cũng không “thả thính” vớ vẩn gì. Nhưng em gái tôi thấy họ ăn mặc hở hang, cười nói vui vẻ với chồng nó nên nó bóng gió kiếm chuyện, nhắc nhở đối tác phải tránh xa chồng nó ra. Thế là họ cãi nhau, việc làm ăn của em rể cũng sứt mẻ ít nhiều.
Huyền biết nó sai nhưng vẫn bướng không chịu xin lỗi. Em rể phân tích cho nó hiểu cái tính kiểm soát chồng có hại như thế nào, mẹ tôi cũng khuyên sửa ngay thói tưởng tượng chồng ngoại tình đi nhưng Huyền không nghe.
Tôi linh cảm rằng em gái mình cứng quá sẽ gãy. Y rằng hôm qua xảy ra chuyện.
Chiều qua tôi có việc nên tới nhà sếp lấy tài liệu. Chỗ ấy là khu biệt thự liền kề, yên tĩnh và rất đẹp. Đang vươn vai đi bộ tận hưởng không khí trong mát thì có tiếng con gái õng ẹo khiến tôi nổi da gà.
“Anh nhanh lên người ta đợi lâu quá không chịu nổi nữa rồi. Nhớ quá cơ”.
“Vợ anh nó soi ghê quá, mãi mới thoát ra được đấy”.
Tự dưng tôi thấy bóng dáng người đàn ông quen quen chui từ trong ô tô ra. Mà biển số xe trông cũng quen quen. Đúng là xe của em rể tôi rồi. Nhưng 4 hôm trước em rể vừa say rượu ngã cầu thang gãy tay, cậu ấy đang bó bột cơ mà? Dù có cặp bồ thì làm sao “ăn vụng” với tình trạng ấy được?
Vì cặp đôi kia trùm áo khoác kín mít nên nhìn không rõ lắm. Tôi nghĩ bụng chắc em rể cho bạn mượn xe thôi. Nhưng đoạn hội thoại kèm giọng người đàn ông quen quen khiến tôi hơi nghi ngờ.
Thế là tôi kéo khẩu trang lên rồi đi gần tới gốc cây phía sau xe ô tô. Chỗ này là một khách sạn cao cấp cách nhà sếp tôi chỉ 1 dãy. Hồi hộp bật camera điện thoại lên quay, chỉ vài giây sau người đàn ông tháo mũ trùm áo ra khiến tôi kinh ngạc.
Đúng là em rể rồi! Tóc tai vuốt bóng loáng, nước hoa thơm lừng. Tôi nhận ra đôi giày hàng hiệu cậu ấy đi là của em gái mới mua tặng sinh nhật hồi tháng 12. Nhưng vấn đề quan trọng ở đây là em rể đang gãy tay mà? Thế mà vẫn đi vụng trộm được???
Tôi vội tắt video đi và nhắn tin cho sếp bảo đến muộn chút. Sếp hỏi lại ngay rằng có chuyện gì. Tôi chỉ đáp “Em đi đánh ghen”, chị ấy hỏi chỗ tôi đang đứng rồi tức tốc chạy ra theo.
Hóa ra chủ khách sạn kia là hàng xóm của sếp! Thế là tôi xin được đoạn camera lúc em rể book phòng. Cô bồ đứng cạnh thì cứ quặp mãi không buông, ưỡn ẹo từ lễ tân vào đến thang máy.
Tôi nóng mắt quá liền gọi bố mẹ và em gái đến ngay lập tức. Chỗ khu biệt thự này cách nhà tôi không xa, chỉ 10 phút sau là đông đủ cả gia đình. Huyền nóng ruột đòi lên bắt quả tang đôi gian phu nhưng tôi bảo cứ ngồi dưới đợi. Dù sao thì đây cũng là khách sạn cao cấp, nhà tôi không muốn ầm ĩ làm ảnh hưởng việc kinh doanh của người ta. Sếp tôi ngồi một bên hóng hớt, thì thầm bảo tôi là chị chưa xem đánh ghen bao giờ. Tôi dở khóc dở cười chả biết nói sao.
Tận 1 tiếng sau mới thấy em rể mò xuống. Tay phải gãy nhưng tay trái cậu ta còn véo má nhân tình vẻ sung sướng lắm. Trông thấy cảnh đó em gái tôi lao ra ngay lập tức. Nó túm tóc tiểu tam khiến cô ta ngã ra đất kêu ầm lên. Cậu em rể thấy cả nhà vợ xuất hiện thì mặt tái mét, định trốn nhưng tôi đã đứng sẵn chặn cửa.
Em rể van xin về nhà giải quyết nhưng vợ nó không đồng ý. Cái Huyền vừa khóc vừa đánh cả chồng lẫn cô bồ. Bố mẹ tôi can không nổi, đến khi bảo vệ khách sạn nhắc thì cảnh hỗn loạn mới tạm ngừng.
Không ai ngờ rằng điều Huyền lo sợ lại trở thành sự thật. Bị vợ quản chặt như thế mà em rể vẫn lén lút ngoại tình được, bồ nhí lại chính là quản lý quán cà phê của cậu ta. Không biết chuyện này diễn ra bao lâu rồi nhưng ai cũng nể em rể vì gãy tay vẫn đi "lăn giường" với người khác được!
Phen này nhà tôi lại ăn Tết mất ngon rồi.