Ghen tuông mù quáng đã khiến tôi vĩnh viễn mất đi người chồng tuyệt vời

Lợi Trần
Tôi chưa từng nghĩ, cuộc đời của mình cuối cùng lại rơi vào bế tắc, khổ sở như lúc này.
Bản thân tôi đã chấp nhận hi sinh rất nhiều, chịu bao nhiêu ấm ức để được ở bên chồng, người đàn ông tôi yêu. Nhưng cuối cùng, chính tôi lại là người ra tay vứt bỏ tất cả, bỏ cả cơ hội được làm vợ của anh và phải để anh đi với tình yêu mới.

Tôi có nhiều ưu điểm, ai cũng nhận xét như thế. Chỉ có một điều, tôi luôn ghen tuông, ghen một cách thái quá khiến bản thân mình cũng sống mệt mỏi vô cùng. Có lúc nghĩ phải thay đổi bản thân nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể.

Chỉ cần chồng tôi có một động thái nhỏ, tôi cũng suy diễn rồi nghi ngờ ghen tuông. Có hôm, chồng đi nhậu, tôi gọi điện không nghe máy, tôi phải phi tới tận công ty tìm anh, rồi hỏi hết người này người nọ không được, tôi tìm khắp các quán nhậu quanh công ty anh. Tìm không được, tôi về nhà lồng lộn như người điên rồi nhắn tin cho chồng ‘vợ anh sắp chết rồi đấy, anh về ngay’. Thế là, chồng tôi không biết đọc được tin nhắn lúc nào, lao về nhà hớt hải. Nhìn thấy tôi ngồi đó, chồng tức rồi quát tháo, thế là vợ chồng tôi cãi nhau to.

Có nhiều khi, chỉ cần chồng nói chuyện điện thoại lâu lâu, là tôi lại vào ngó nghiêng xem anh đang nói chuyện với ai. Bất kể là đàn ông hay đàn bà, bất kể là người to hay người nhỏ, tôi đều khó chịu kho anh nói chuyện lâu như thế. Nếu mà nói chuyện với phụ nữ thì tôi lập tức giật lấy máy và cúp ngay. Tôi hay ghen tuông như vậy nên chồng không thể nào chịu được và quá nhiều lần vợ chồng xảy ra cãi vã.

 
ghen tuong mu quang da khien toi vinh vien mat di nguoi chong tuyet voi voghen1 1475297395 width500height300
Rất nhiều lần như thế, tôi như một người điên, đập bát đĩa, đá thúng đụng nia, quát tháo tay đôi với chồng. (ảnh minh họa)

Trước giờ, chồng là người biết điều, luôn quan tâm, chiều chuộng tôi nhưng tôi nhất định không chịu chấp nhận những điều đó. Và lúc nào cũng tìm cách để nghi ngờ anh. Tự nhiên anh mua hoa tặng, tôi cũng nghi ngờ anh có bồ rồi hối lỗi với tôi. Có lúc anh mua bộ váy không vừa tặng tôi, tôi măc rộng nên bực mình bảo anh lại ma cho cô nào không vừa nên mới về đưa cho tôi chứ gì?

Tôi quá mệt mỏi vì chính cái tính hay ghen của mình, nói sửa nhiều lần nhưng không sửa được. Biết sai lại xin lỗi chồng, nhưng xin lỗi rồi lại chứng nào tật ấy.

Chồng đi đâu, tôi cũng muốn đi cùng. Nếu là đi công tác thì ngày tôi phải gọi điện chục cuộc để hỏi xem anh đang làm gì, ở đâu. Có lúc anh ở cơ quan cũng bị tôi gọi cho liên tục. Không yên tâm, khi anh nói đang họp, tôi còn bắt anh trực tiếp trên Facebook để tôi được nhìn thấy anh đang ngồi trong đúng buổi họp ở cơ quan. Bực mình quá, chồng tôi về nhà chửi bới vợ rồi nói vợ là người không biết điều.

Rất nhiều lần như thế, tôi như một người điên, đập bát đĩa, đá thúng đụng nia, quát tháo tay đôi với chồng. Cuộc sống vợ chồng ngày càng trở nên nghiêm trọng. Tôi và chồng không còn ngủ chung giường vì tôi luôn bị ám ảnh bởi hình ảnh một cô gái đẹp trong điện thoại của anh. Dù anh ra sức giải thích đó chỉ là hình ảnh minh họa trên mạng nhưng tôi vẫn không tin.

Vợ chồng lâu ngày không còn nói chuyện thoải mái với nhau được, động tí là tôi nghi ngờ. Dù là hành động gì, tôi cũng không bao giờ nghĩ đó là việc đàng hoàng của chồng. Tôi đâm cáu giận suốt ngày và sống không thoải mái. Chồng thì rượu chè, chán nản vì vợ hay ghen. Tôi và chồng ly thân từ đó và sau gần 1 năm, không thể hòa hợp, quyết định ly dị.

Tôi và chồng bỏ nhau nhưng tôi vẫn không thể nào thôi ghen tuông khi nghĩ anh có người yêu mới. Tôi vẫn cứ suốt ngày tra khảo anh khiến anh phải quyết định ly hôn càng sớm càng tốt. Cuộc sống của tôi trở về thời độc thân. Càng nghĩ, tôi càng thấy mình tệ. Hối hận vì tháng ngày đã trải qua, hối hận vì đã nông nổi mất đi một người chồng tốt, yêu thương, quan tâm mình.

Anh chưa lấy vợ, cũng không yêu ai, không có người đàn bà nào bên cạnh. Còn tôi cô độc một mình. Nhưng tôi lại nghi ngờ người đàn bà trong điện thoại của anh, một người viển vông ở tận đâu đâu.

Bỏ chồng, tôi càng tiếc những tháng ngày vui vẻ bên anh, được anh chiều chuộng quan tâm. Đó thật sự là những tháng ngày hạnh phúc mà tôi không biết trân trọng. Tôi nhận ra, mình đã quá ích kỉ, ghen tuông một cách vô lý để cho gia đình đi đến bước đường cùng. Giờ có nhớ nhung cũng chẳng giải quyết được gì. Ghen tuông là liều thuốc cho tình yêu nhưng cuồng ghen lại giết chết tình yêu lúc nào không hay. Thật tệ hại…!

Tác giả bài viết: Trang Trang