Giá như "cơm sôi bớt lửa"...!

Admin

Phạm Văn Luận (1985, quê Quảng Ngãi, tạm trú P.Tam Thuận, Q. Thanh Khê, Đà Nẵng) từng hết mực yêu thương vợ con, nhưng rồi chỉ vì một phút ghen tuông, nóng giận không kìm được bản thân đã gây nên tội. Đứng trước vành móng ngựa, Luận bưng mặt khóc đầy vẻ ân hận với những gì đã gây ra cho vợ.

 

Luận vốn là một thanh niên hiền lành, chăm chỉ làm ăn, sau khi quen cô gái cùng quê tên Thủy chừng một năm, cả hai quyết định nên nghĩa vợ chồng. Do cuộc sống ở quê khó khăn nên vợ chồng Luận ra Đà Nẵng làm nghề bán hủ tiếu. Mặc dù, thu nhập hàng ngày không nhiều nhưng nhờ cả hai chăm chỉ, chịu khó nên cũng tạm đắp đổi qua ngày. Vậy nhưng, một ngày căn phòng trọ của vợ chồng Luận bỗng nhiên "dậy sóng" và đó là cái kết buồn của ngày hôm nay Luận phải đứng trước vành móng ngựa.

Tại phiên tòa ngày 12-4, Luận khai rằng, vì nghi ngờ vợ có mối tình "ngoài chồng ngoài vợ" nên ghen tuông dẫn đến mâu thuẫn. Nhiều lần thấy vợ cứ vào các trang mạng xã hội rồi nhắn tin cho người khác giới nên Luận khuyên "vợ đừng chơi nữa" nhưng Thủy không nghe. Lần khác, vợ nói chở con đi học xong đi rửa xe nhưng rốt cuộc vợ chẳng phải đi rửa xe mà lại đi... cà-phê với người khác. Vốn ấm ức nghi ngờ bấy lâu, nay được cớ bị cáo "lôi" mọi chuyện ra nói. Lời qua tiếng lại nên tối ngày 17-10-2016, Luận mua 4 chai bia về uống một mình. Nghĩ ngợi lung tung càng làm Luận không ngủ được nên mở nhạc nghe suốt đêm cho đến sáng 18-10-2016. Bị cáo ý thức được không làm phiền người khác nên đã đeo tai nghe nhưng khổ nỗi Luận lại hát theo to gần bằng tiếng nhạc. Khó chịu, Thủy nhắc nhở đầy vẻ miệt thị: "Mày là đồ chó, không biết thương vợ con. Không lo ngủ để mai còn chuẩn bị đồ bán. Tiền không có bày đặt mua bia về uống...". Chính những lời nói rất khó nghe kia của vợ càng làm Luận thêm bực tức mới bật lại: "Mày ưa đi đâu thì đi", không ngờ Thủy vào phòng lấy áo quần định đi thật. Thấy vợ đòi đi nên bị cáo mới lấy con dao kề cổ nói: "Bà mà đi là tôi giết bà và tự tử luôn, chết thì chết chung", vừa nói bị cáo vừa cầm dao cắt một nhát vào vùng cổ vợ gây chảy máu nhiều.

 

 Bị cáo Phạm Văn Luận.


Khi được HĐXX hỏi vì sao sau khi cắt cổ vợ, bị cáo lại cắt vào cổ mình, mục đích của hành động này là gì? Bị cáo khai: "thấy vợ máu trên cổ chảy ra nhiều nên bị cáo nghĩ vợ sẽ chết, do đó bị cáo dùng con dao này tự cắt vào cổ của mình 2 nhát để được "đoàn tụ cùng nhau". Bị cáo chỉ muốn hù dọa cho vợ không bỏ đi nhưng không ngờ lúc ấy vợ bị cáo cứ thách thức chửi bới nên bị cáo không thể kìm được cơn nóng giận mới ra tay. Khi tỉnh dậy bị cáo đã rất ân hận"...

Thoát chết dưới lưỡi dao của chồng, vợ bị cáo là bị hại trong vụ án đã nhận một phần lỗi về mình. Theo đó, bà cho rằng nguồn cơn là do bà không nghe lời khuyên của chồng khiến mối nghi ngờ của chồng về việc bà có người khác ngày càng dồn nén. Chính vì vậy, hôm ngày 18-10 như giọt nước tràn ly, bà đã khiến cho người chồng của mình từ một người đàn ông chăm chỉ làm ăn, thương vợ thương con trở thành kẻ sát nhân. "Nếu như hôm đó tôi không chửi bới chồng thì anh ấy đã không nổi nóng làm càn mà như vậy thì các con tôi, gia đình tôi không phải đau khổ như ngày hôm nay. Tôi xin HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho chồng tôi để anh ấy sớm về cùng tôi nuôi hai đứa con và cha mẹ già yếu", vợ bị cáo nói trong ân hận.

Với tỷ lệ thương tích 12% gây ra cho vợ, bị cáo bị truy tố theo điểm n khoản 1 Điều 93 BLHS- tội "Giết người". Luật sư (LS) tham gia cho bị cáo thống nhất quan điểm tội danh VKS truy tố bị cáo, đồng ý với mức án VKS đề nghị từ 6-7 năm tù. Tuy nhiên, LS cho rằng việc CQĐT đề nghị xử lý bị cáo theo khoản 2, trong khi VKS lại truy tố theo khoản 1 là quá nặng đối với bị cáo. Bị cáo phạm tội không có chủ đích từ trước mà chỉ là hành động bộc phát, nhất thời, một phần lỗi do vợ thách thức, bị cáo phạm tội chưa đạt... nên đề nghị HĐXX xem xét cho bị cáo.

Đứng trước tòa, khi được nói lời sau cùng trước khi HĐXX vào nghị án, bị cáo nức nở: "Con đã sai, cho con xin lỗi gia đình cha mẹ hai bên, chỉ vì không kiềm chế được bản thân đã khiến cho gia đình mình đau khổ. Xin lỗi vợ, hãy bỏ qua cho lỗi lầm của chồng, cho chồng một cơ hội để sửa sai. Chồng xin hứa sau khi mãn hạn tù về sẽ chăm lo làm ăn để vợ con được vui vẻ, hạnh phúc. Xin HĐXX cho bị cáo một con đường làm lại cuộc đời bằng một mức án nhẹ nhất...".

Sau khi cân nhắc, HĐXX xét thấy hành vi của bị cáo Luận là đặc biệt nghiêm trọng, chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà ra tay với vợ của mình một cách tàn độc cần phải được xử lý nghiêm minh. Mức án mà VKS đề nghị quá thấp, không tương xứng với hành vi phạm tội của bị cáo vì vậy HĐXX TAND TP Đà Nẵng đã tuyên bị cáo với mức án 8 năm tù về tội "Giết người". Phiên tòa xét xử bị cáo Luận khép lại trong nỗi đau của gia đình nội ngoại, sự ân hận dày vò của hai người trong cuộc. Chỉ vì một mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống vợ chồng, lời qua tiếng lại không ai chịu nhịn ai đã khiến một gia đình tan nát. Giá như lúc ấy người vợ đừng thách thức, giá như lúc ấy người vợ biết "cơm sôi bớt lửa" đúng lúc thì đâu có ngày hôm nay.

Tác giả: Trang Trần

Nguồn tin: Công an TP Đà Nẵng