Chỉ vì hạt bụi, các bị cáo lại nhẫn tâm tước đoạt cả tính mạng con người. Dẫu sự trừng phạt của pháp luật là rất nghiêm khắc nhưng dường như vẫn là chưa đủ để cảnh tỉnh, răn đe cho một bộ phận thanh niên có cách ứng xử “hổ báo” đang rất đáng báo động hiện nay.
Nguyễn Ảnh Khánh (24 tuổi, ngụ Tp. Hồ Chí Minh) là một đối tượng nghiện ma tuý, quá khứ từng bị Công an quận Tân Bình đưa vào trung tâm cai nghiện trong thời gian 2 năm về hành vi “sử dụng trái phép chất ma tuý”. Đến ngày 10/8, lợi dụng sơ hở, Khánh trốn khỏi trung tâm cai nghiện, quay về nơi cư trú để tiếp tục “phê” ma túy.
Chiều 2/4, Khánh đến chơi tại quán C.P (phường Tân Sơn Nhì, quận Tân Phú). Trong khi Khánh đang ngồi uống nước, chị Đoàn Thị Chương, nhân viên của quán cầm chổi quét nhà khiến bụi bay vào người của Khánh. Lý do vô cùng nhỏ nhặt đó cũng khiến Khánh nổi giận, chửi mắng chị Chương, đồng thời hung hăng cầm ghế ném vào quán. Chưa hả giận, Khánh còn chạy đi tìm được một thanh sắt dài hơn nửa mét làm hung khí, tuyên bố “làm cỏ” quán nước.
Khi Khánh quay trở lại thấy anh Ngô Tấn Phương đang ngồi trên xe máy đậu trước quán. Mặc dù không mâu thuẫn gì với anh Phương nhưng y vẫn vung thanh sắt đập thẳng vào đầu anh Phương nhiều nhát. Anh Phương nén đau, cố gắng bỏ chạy thoát thân.
Sau đó, anh Phương được bà con đưa đi cấp cứu, qua giám định cho thấy nạn nhân bị thương tật với tỷ lệ lên tới 32% vĩnh viễn. Sau khi gây án, Khánh bỏ trốn. Trong thời gian bị truy nã, Khánh tiếp tục cùng đồng bọn thực hiện nhiều vụ cướp giật trên địa bàn huyện Củ Chi. Phải sau hai năm bị truy nã gắt gao, cơ quan điều tra mới bắt được Khánh.
Một vụ án khác cũng bắt nguồn từ… bụi là trường hợp Nguyễn Văn Thi (33 tuổi) và Nguyễn Văn Cum (31 tuổi). Hai bị cáo là anh em ruột, cùng ngụ phường Tân Phú, quận Cái Răng, Tp. Cần Thơ. Theo Cáo trạng, ngày 24/10/2016, Thi và Cum được nhận vào làm thợ tại công trình xây dựng nhà phố gồm 12 căn ở khu dân cư thuộc phường Phú Thứ, quận Cái Răng.
Ngày 28/10, trong quá trình Thi, Cum cùng hai người khác đập bức tường một căn nhà. Do cạnh đó có nhiều xe máy của công nhân đang đậu, Thi có hô lên để mọi người dời xe nhưng không ai thực hiện. Việc đập tường khiến bụi bám vào một số xe và làm phát sinh mâu thuẫn. Hai chị em Nguyễn Thị Lan và Nguyễn Thị Tình thấy mình xe bị bụi bám nên có nói chuyện với anh em Thi. Lời qua tiếng lại, hai bên xảy ra cự cãi dẫn đến xô xát.
Thấy cãi nhau, anh Trần Văn Toàn (chồng chị Tình) chạy đến cự nhau với Thi nhưng được mọi người can ngăn. Tưởng mọi việc kết thúc khi anh em Cum ra về, tuy nhiên trên đường đi, Thi vẫn cay cú về việc anh Toàn nên nói Cum quay xe lại tìm đối thủ đánh trả. Do không tìm thấy anh Toàn nên cả hai bỏ về.
Đầu giờ chiều, trước khi đi làm, Thi chuẩn bị hung khí dao nhọn, bỏ vào túi quần kêu Cum chở tới công trình. Cum đậu xe bên ngoài, Thi vào công trình tìm anh Toàn nhưng không gặp. Thấy Thi mang theo dao, những người làm trong công trình đã điện thoại cho gia đình chị Tình nhắc nhở phải cảnh giác.
Với ý thức quyết phải đánh cho được anh Toàn, Cum và Thi quay lại tìm kiếm lần thứ 3. Vừa nhìn thấy anh Toàn, anh em Thi liền xông vào tấn công vào vùng ngực khiến anh Toàn gục xuống. Mặc dù được đưa đi cấp cứu nhưng do vết thương hiểm ác làm thủng tim, anh Toàn đã không qua khỏi.
Hai vụ án nêu trên đã được xét xử công khai, các bị cáo đều phải nhận mức án nghiêm minh. Trong vụ án Nguyễn Ảnh Khánh, TAND Tp. Hồ Chí Minh đã tuyên phạt bị cáo 14 năm tù về tội “Giết người”. Ngoài ra, Khánh còn phải chấp hành thêm bản án 5 năm tù về tội “Cướp giật tài sản”, tổng hợp hình phạt bị cáo phải chịu là 19 năm tù.
Đối với vụ án Nguyễn Văn Thi, TAND Tp. Cần Thơ nhận định chỉ vì mâu thuẫn rất nhỏ nhưng các bị cáo vẫn gây gổ, xô xát, rồi dùng dao là hung khí nguy hiểm để chết người nên cần phải xử phạt thật nghiêm. HĐXX tuyên phạt Nguyễn Văn Thi mức án tù chung thân, Nguyễn Văn Cum 12 năm tù cùng về tội “Giết người”. Các bị cáo còn phải liên đới bồi thường chi phí điều trị, mai táng, tổn thất tinh thần và cấp dưỡng nuôi một người con của người bị hại là 285 triệu đồng.
Những vụ án nêu trên là bài học chung cho tất cả mọi người trong ứng xử hàng ngày, đừng vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt mà “khóa chặt” tương lai trong bốn bức tường phòng giam lạnh lẽo...
* (Tên người bị hại đã được thay đổi).