Làm dâu nhà giàu, nhưng tôi không hạnh phúc

Admin
Tôi không phải vất vả kiếm tiền mua nhà, mua xe như những người bạn của mình, vì khi tôi về làm dâu mọi thứ đã đủ đầy,...

 Ảnh minh họa

Tôi, một đứa con gái sinh ra trong một gia đình không có gì nổi trội. Bố mẹ tôi chỉ buôn bán nhỏ, thu nhập đủ sống và có tích lũy một chút, nhưng không nhiều. Bố mẹ tôi vẫn nói, tài sản lớn nhất của họ là hai đứa con, nuôi cho con được ăn học bằng người.

Bố mẹ tôi hiền lành, cả đời không biết đến khách sạn, cho đến khi tôi lấy chồng, đám cưới được tổ chức tại một khách sạn sang trọng. Gia đình nhà chồng tôi giàu có, bố và mẹ chồng đều có công ty riêng, chồng tôi nghiễm nhiên là công tử trong gia đình ấy.

Anh du học về và có nhiều sự lựa chọn bạn gái, nhưng anh chọn tôi, có lẽ vì ở tôi có sự chân chất, mộc mạc của một người con gái quê. Tôi cũng được học hành đoàng hoành và có nhan sắc, lại ngoan - anh thích như vậy.

Đám cưới được tổ chức rất nhanh, vì nhà trai muốn như vậy. Ngày cưới, họ hàng suýt xoa, vì tôi từ nay "đổi đời", gia đình chồng có mấy cái nhà, vài cái xe ô tô, trong nhà lúc nào cũng có 3 người giúp việc. Một người chuyên chăm sóc vườn cây, một người chuyên lo chuyện cơm nước và một người còn lại thì dọn dẹp nhà cửa.

Mang tiếng làm dâu, sống cùng bố mẹ chồng, nhưng tôi chẳng phải làm việc gì. Đến công việc đang làm, bố mẹ chồng và chồng cũng bảo tôi nghỉ, về làm cho công ty của gia đình. Tôi không có sựa lựa chọn nào khác, nên đồng ý.

Rồi khi có bầu, cũng là bố mẹ và chồng yêu cầu tôi nghỉ làm, khi con được một tuổi, tôi muốn đi làm lại, nhưng không được chấp nhận. Bố mẹ chồng và cả chồng chỉ muốn tôi ở nhà chăm sóc con và trông mấy người giúp việc, chỉ họ làm cái này, cái kia theo yêu cầu của họ.

Công việc tưởng nhàn hạ, nhưng cũng bận bịu cả ngày, nhà chồng thi thoảng lại có khách, tôi phải cùng giúp việc xắn tay vào làm cơm. Nhưng tôi không bằng giúp việc, vì ngoài được nuôi ăn, tôi không được trả lương, càng không có thưởng. Mỗi lần tiêu gì, dù là băng vệ sinh, tôi cũng đều phải ngửa tay xin tiền chồng.

Tiền nhiều, nhưng mỗi lần đưa tiền cho tôi, không lần nào chồng thỏa mái. Anh luôn vặn vẹo, tôi cần tiền làm gì, chi tiêu cái gì mà cần tiền. Mỗi lần như vậy, tôi lại phải giải trình.

Ở nhà phụ người giúp việc, tôi không có thời gian giao tiếp với thế giới bên ngoài, cũng không có thời gian về thăm mẹ. Nhưng trong mắt bố mẹ chồng, chồng và gia đình nhà chồng, tôi vẫn chỉ là một người phụ nữ thất nghiệp, ăn bám chồng và gia đình nhà chồng.

Tôi muốn thoát khỏi thân phận một người ăn bám, nhưng cả chồng và gia đình anh, không ai muốn để tôi được đi làm.