Lễ trưởng thành: Xúc động và sâu lắng

Admin
12 năm đèn sách, đến hôm nay, em đã được tham dự một lễ trưởng thành và tri ân vô cùng ý nghĩa. Có lẽ, không riêng gì em mà rất nhiều bạn học sinh lớp 12 khi được hòa chung trong buổi lễ có một không hai trong suốt những năm học phổ thông này cũng cảm thấy xúc động và lắng đọng vô cùng.

Đó chính là cảm giác được tri ân công đức dưỡng dục và sinh thành của cha mẹ, được tri ân công ơn dạy dỗ của thầy cô, được nói lên những cảm xúc thầm kín trong lòng mình mà không phải lúc nào chúng em cũng dễ nói ra và biểu lộ thành lời đối với thầy cô và cha mẹ.

Em xin cảm ơn thầy cô đã tổ chức cho chúng em buổi lễ quan trọng này, các bạn của em đã đại diện cho lớp, cho trường nói lên những tâm tư nguyện vọng và cả nhận lỗi trước thầy cô và các bậc cha mẹ. Xúc động làm sao khi chúng em cùng được nghe bạn mình nói lên những suy nghĩ của mình mà lâu nay mình chưa có dịp nói với thầy cô và các bậc sinh thành.

Em cũng vậy, chỉ một lời nói: “Con yêu mẹ” mà bao nhiêu năm qua luôn hiển hiện trong suy nghĩ của em mà em cũng chưa một lần mạnh dạn nói ra. Tại lễ tri ân này, em đã nói được những câu từ đơn giản đó nhưng chứa đựng biết bao tình cảm của em dành cho mẹ, cho ba. Em thật biết ơn diễn đàn mà thầy cô đã giúp chúng em được nói ra những lời yêu thương và kính trọng, được thể hiện tấm lòng biết ơn của mình suốt bao năm qua đối với cha mẹ và thầy cô.

Thật là chúng em đã trưởng thành, chúng em có thể tự tin bước vào đời bởi hành trang cha mẹ đã trao, bởi kiến thức thầy cô đã dạy và cả một bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ, đồng hành với đó là một tình cảm chứa chan dành cho cha mẹ, thầy cô, bạn bè và mái trường thân yêu. Còn nhiều và nhiều lắm những nghĩ suy, những cảm xúc đầy lắng đọng và sâu sắc hôm nay. Chưa bao giờ em cảm thấy cuộc đời tươi đẹp và nhiều ý nghĩa đến vậy. Mai này trên con đường chinh phục kiến thức sắp tới, trong ký ức của em sẽ còn mãi những hình ảnh và cảm xúc của buổi lễ hôm nay.

Với em ngoài những bài phát biểu đầy cảm xúc của cả thầy cô lẫn các bạn thì chương trình văn nghệ cũng là một kỷ niệm không thể nào quên. Lớp em cũng như các lớp 12 khác trong trường THPT Chuyên Lê Quí Đôn Qui Nhơn đều có những tiết mục ca nhạc cháy hết mình vì nghệ thuật.

Đồng hành cùng chúng em còn có các thầy cô với những ca khúc rất xúc động. Trên sân khấu nhỏ, thầy và trò cùng hòa quyện trong không gian âm nhạc lúc trữ tình, khi sôi động nhưng tất cả chỉ còn là âm nhạc và âm nhạc mà thôi. Không còn khoảng cách giữa thầy và trò như trên bục giảng mà giờ đây thầy hát, trò phụ họa thật hấp dẫn và nhiều kỷ niệm.

Các thầy cô cũng cháy hết mình trong âm nhạc, trong những ca khúc quen thuộc và yêu thích. Với bài hát “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chúng em nghĩ rằng thầy Hà Nam đã truyền cho chúng em ngọn lửa của đam mê và nhiệt huyết, nó không còn là ngọn lửa trên cao nguyên mà Trần Tiến trao gửi mà đây chính là ngọn lửa của tuổi trẻ mà chúng em được tiếp nhận từ các thầy cô. Và với ca khúc “Tàu anh qua núi” của nhạc sĩ Phan Lạc Hoa thì cô Hà đã truyền cho chúng em cái cảm giác tự tin và hào hứng để đi trên con tàu thời gian và tri thức sắp tới đang đón đợi chúng em ở giảng đường đại học.

Với khối 12 chúng em, những lãng mạn và mộng mơ là luôn hiện hữu nhưng chúng em đã rất yêu những giờ phút chia tay này, những giờ phút trân quí của lòng biết ơn, của tri ân và xúc cảm. Chúng em tin rằng bằng hành trang hôm nay mà thầy cô đã truyền dạy, mẹ cha đã gửi trao, chắc chắn chúng em sẽ tự tin và vững bước trên con đường sắp tới.