Lời tâm sự đẫm nước mắt của người mẹ có con gái nghi bị thầy giáo dâm ô

Admin
“Cứ tưởng rằng, nhà trường là nơi an toàn nhất để phụ huynh chúng tôi tin tưởng gửi con đến cho các giáo viên dạy dỗ. Giờ chuyện thế này, phụ huynh chúng tôi còn biết tin tưởng vào đâu?”, phụ huynh học sinh chia sẻ.

 

Vừa qua, thông tin về việc thầy giáo có hành vi dâm ô với nhiều học sinh tiểu học đang khiến người dân xã An Thượng (huyện Hoài Đức, Hà Nội) bàn tán xôn xao.

Lúc đầu, khi tìm đến nhà chị N.T.M – một trong số những người làm đơn tố cáo hành vi thú tính của thầy L, gia đình chị đã  từ chối việc chia sẻ.

Sau đó, dường như tìm được sự cảm thông, tìm được tiếng nói chung với phóng viên nên chị M. ngậm ngùi: “Xót xa lắm cô ạ, nuôi con ai cũng mong con lớn khôn, khỏe mạnh, dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho con.

Hai vợ chồng tôi đều là dân làm thuê nên ngày nào cũng đi làm từ lúc tờ mờ sáng đến tối mới về. Việc ăn uống, ngủ nghỉ, học hành của con đều nhờ ông bà hai bên giúp đỡ.

Vài ngày trở lại đây, tâm lý con gái thay đổi thất thường, cháu tỏ ra sợ hãi với mọi thứ và đặc biệt mỗi lần đến lịch học thêm tại nhà thầy L. cháu đều xin tôi cho nghỉ. Tôi có hỏi con vì sao muốn nghỉ học nhưng con cũng không nói, ban đầu chỉ nghĩ là con lười học nên tôi cố gắng động viên con đến nhà thầy học để không bị thua kém bạn bè”.

Nuốt nước mắt vào trong chị M. nói tiếp: “Đỉnh điểm là có một hôm con nhất quyết không đi học và khóc xin tôi cho nghỉ học tại nhà thầy. Sau đó, con mới nói hết ra sự thật về hành động thú tính của thầy L.

Khi đến nhóm nào trực nhật, thầy đều yêu cầu bạn nữ đến sớm và tranh thủ lúc đó để ôm ấp, động chạm vào vùng nhạy cảm của các em.

Còn tại lớp học thêm nhà thầy, các bạn nữ thường xuyên bị gọi lên tầng 3 nhà thầy. Sau đó, thầy L. đóng chặt cửa, bắt cháu cởi áo và thực hiện hành vi “thú tính” của mình.

Con gái tôi nói, nó cũng đã bị thầy gọi lên tầng 3 vài lần, không chỉ nó và có một số bạn khác đều bị như vậy. Tôi có hỏi tại sao con không nói sớm cho mẹ thì nó chỉ khóc và nói “thầy bảo nếu nói với ai thì thầy sẽ phạt”.

Nghe đến đó, tôi chỉ biết ôm con mà khóc. Cứ tưởng rằng, nhà trường là nơi an toàn nhất và là nơi phụ huynh chúng tôi tin tưởng nhất để gửi con đến cho các giáo viên dạy dỗ. Giờ chuyện thế này, phụ huynh chúng tôi còn biết tin tưởng vào đâu?”.

Quay mặt đi để che những giọt nước mắt đang lã chã chơi, chị M. ngậm ngùi: “Tôi có đến hỏi một số gia đình có con gái học thêm nhà thầy L. thì được biết chúng cũng là nạn nhân giống con gái tôi nhưng mọi người đều ngại làm lớn chuyện vì sợ ảnh hưởng đến các con.

Mãi sau đó, tôi và một số gia đình đã thống nhất viết đơn tố cáo thầy L. với hành vi ghê tởm của mình và gửi lên công an xã An Thượng với mong muốn làm rõ sự việc và nếu đúng như các con nói thì thầy L. phải trả giá cho hành động của mình.

Ngay sau khi tiếp nhận đơn của chúng tôi, công an xã đã báo cáo và công an huyện Hoài Đức. Công an huyện đã ra lệnh tạm giữ với thầy L. để điều tra.

Đồng thời , cơ quan chức năng đã cho các cháu có liên quan đến đến cơ sở y tế để khám về tình trạng tổn thương. Hiện con gái tôi vẫn ở bệnh viện để điều trị trong khi chờ kết luận từ cơ quan công an. Tiếp theo có thể tôi sẽ cho con chuyển trường”.