Dung thấy lạ khi đang nấu ăn lại thấy tiếng xe chồng ngoài cửa. Thường ngày phải vài tiếng đồng hồ nữa anh mới có mặt ở nhà. Thiệu bước vào nhà, đóng sầm cửa rồi nhìn vợ bằng ánh mắt giận dữ. Không đợi Dung hỏi han câu nào, Thiệu đã lôi xềnh xệch cô từ trong bếp ra phòng khách rồi giáng cho cô cái tát nảy lửa.
Cú đánh hung bạo khiến Dung xây xẩm mặt mày. Thiệu càng nổi điên hơn khi vợ tỏ vẻ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh gào lên với Dung: "Vì cơn ghen mù quáng của em mà Loan đã sảy thai rồi, em hài lòng chưa?".
Dung cố thoát khỏi bàn tay đang siết như gọng kìm của chồng, cô ngơ ngác hỏi: "Anh đang nói gì vậy? Loan là ai? Em không hiểu!". Thiệu buông vợ ra, vẫn một mực đổ tội cho cô: "Em biết nhân tình của anh có thai từ khi nào? Ghen thì ghen nhưng tại sao em nỡ ra tay độc ác như vậy?"
Dung thực sự chấn động trước thông tin chồng có nhân tình bên ngoài. Nhưng cô còn chưa hết sốc thì lại băn khoăn chuyện nhân tình của chồng sảy thai thì có liên quan gì đến mình? Tại sao Thiệu nhìn cô bằng ánh mắt căm hờn như vậy? Dung lắc đầu, kiên quyết phủ nhận mọi chuyện: "Em không biết anh có bồ bên ngoài, càng không biết cô ấy có thai. Chuyện cô ấy sảy thai hoàn toàn không liên quan đến em!".
Dung vừa dứt lời thì một người phụ nữ trẻ hơn cô xuất hiện ở cửa. Khuôn mặt cô ta tái nhợt, nước mắt rơi lã chã khiến Thiệu xót xa. Anh buông vợ ra, chạy đến đỡ lấy tình nhân rồi khẽ trách: "Sao em không ở nhà nghỉ ngơi? Đến đây làm gì?".
Ảnh minh họa |
Loan run rẩy chỉ vào Dung, giọng nghèn nghẹn: "Chiều hôm qua vợ anh đến tìm em, cô ấy bắt em rời xa anh. Em không muốn nên cô ấy lao vào đánh em, anh xem tay của em còn cả những vết bầm tím đây này!". Dung chỉ biết đứng đấy chết lặng khi nghe lời đặt điều của người phụ nữ mà cô mới gặp lần đầu.
Thiệu đỡ Loan ngồi vào ghế rồi quay sang chất vấn vợ: "Em hết đường chối cãi rồi chứ? Anh không ngờ em lại là người như vậy, sẵn sàng đánh người ta thâm tím cả người". Dung tức tối nhìn chồng rồi dợm tiến đến trước mặt Loan. "Tôi và cô chưa gặp mặt bao giờ. Cô bịa những chuyện này ra để tranh thủ sự thương hại của chồng tôi hay sao?", Dung hỏi.
Loan nhìn Dung. Cô ta lặng lẽ rút điện thoại ra, mở lịch sử cuộc gọi rồi đưa máy cho Thiệu: "Anh xem, chiều hôm qua vợ của anh gọi đòi gặp mặt, lịch sử cuộc gọi còn lưu lại số, số này có phải của vợ anh đúng không?". Thiệu nhìn lướt qua rồi khẽ gật đầu, ánh mắt anh nhìn vợ như thách thức cô hết đường chối tội. "Rõ ràng đây là số điện thoại của em, cho dù anh muốn tin vợ anh vô tội cũng khó", anh ta phũ phàng nói.
Dung sững người nhớ lại chiều qua khi đi chợ về, cô đang đi thì đột nhiên có hai thanh niên chở nhau trên xe máy phóng qua, giật điện thoại của cô rồi phóng đi mất. Dung lúc ấy khiếp sợ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Điện thoại của cô là đời cũ thì liệu họ bán được bao nhiêu tiền? Giờ thì Dung đã hiểu rằng có người muốn gài bẫy cô.
Dung nhìn Thiệu rồi nói ngắn gọn: "Chiều qua điện thoại của em bị người ta giật mất". Thiệu gật gù mỉa mai vợ: "Sao lại có chuyện trùng hợp thế nhỉ!".
Loan đột ngột òa lên khóc nức nở, mắt cô đỏ hoe nhìn Dung, giọng đầy phẫn uất: "Em mang thai mới được vài tuần, chưa kịp tận hưởng niềm vui làm mẹ thì...". Thiệu thương xót nhìn người tình tội nghiệp rồi vỗ về. Mấy năm chung sống mà Dung chưa sinh cho anh mụn con nào. Biết tin nhân tình có thai, anh sung sướng đợi đến ngày bồng con trên tay, ai ngờ niềm vui ấy chưa trọn vẹn đã tan thành mây khói vì cơn ghen lòng dạ độc ác của vợ.
Nhìn ánh mắt Thiệu nhìn người tình, Dung biết chắc chồng không tin những điều cô nói. Thậm chí, Dung dám chắc anh ta sẽ đòi ly hôn với cô sau chuyện này. Quả nhiên, sau khi an ủi ả tình nhân, Thiệu lạnh nhạt bảo vợ: "Ly hôn thôi, anh không thể sống tiếp với người đàn bà tàn nhẫn như em, đứa trẻ trong bụng đâu có tội tình gì".
Loan rưng rưng nước mắt nhìn Thiệu, cô vội ngăn cản: "Anh đừng làm vậy, đứa trẻ cũng đã mất rồi, em không muốn phá hoại hôn nhân của anh và chị ấy". Thiệu mặc kệ sự có mặt của vợ, đặt lên trán nhân tình nụ hôn đầy chở che, yêu thương: "Em ngốc lắm, giờ phút này còn bên cô ấy được sao? Từ giờ anh sẽ ở cạnh chăm lo và bù đắp những thiệt thòi mà em đã gánh chịu!".
Loan vùi mình trong lòng Thiệu nhưng ánh mắt lại liếc qua khuôn mặt buồn bã của Dung. Chuyện cô sảy thai là vô tình, hoàn toàn không liên quan đến vợ Thiệu. Loan biết Thiệu rất mong có con. Nếu anh biết chuyện cô sơ ý dẫn đến sảy thai thì sẽ giận lắm, nên cô cố tình gài bẫy để Dung gánh tội thay mình.
Thiệu thu xếp hành lý rồi cầm tay Loan rời khỏi nhà. Anh thậm chí còn không thèm ngoái lại nhìn người vợ tội nghiệp dù chỉ một lần. Dung nở nụ cười đắng ngắt, hóa ra niềm tin chồng dành cho cô mong manh đến nỗi chỉ cần một chút sóng gió cũng đủ xé toạc mọi thứ.
Nhưng thay vì nghĩ cách giành lại chồng, Dung sẵn sàng nhường lại anh cho ả hồ ly kia. Có kéo chồng trở về thì những vết xước trong lòng vẫn còn đấy. Cô vẫn từng bị phản bội, bị đổ oan và người gây ra lỗi lầm không ai khác ngoài Thiệu. Cô cũng không còn đủ tự tin xây dựng hôn nhân với người chồng không những bội bạc mà ngay cả chút niềm tin dành cho vợ cũng không có.
Tác giả: Tú Uyên
Nguồn tin: Báo Trí thức trẻ