Tôi là Loan, 32 tuổi, một người phụ nữ bình thường, chỉ mong một gia đình nhỏ ấm êm bên chồng và hai đứa con. Cuộc sống có vất vả, tôi cũng chưa từng than vãn, miễn là các con được đầy đủ và có một mái nhà để trở về.
Cách đây không lâu, mẹ chồng bất ngờ gọi tôi vào phòng, dúi vào tay tôi một gói nhỏ. Mở ra, tôi thấy hai chỉ vàng lấp lánh. Mẹ bảo: "Con cầm lấy bán đi mà lo cho tụi nhỏ, đầu năm học tốn kém nhiều thứ. Mẹ chẳng giúp được gì nhiều hơn." Tôi nghẹn ngào đến rơi nước mắt. Trong lúc giá vàng đang cao chót vót, bà lại nghĩ đến tôi và các con. Tôi rối rít cảm ơn, hứa khi nào dư dả sẽ gửi lại cho mẹ.
Tối hôm đó, tôi thấy lòng mình ấm áp vô cùng, tự nhủ dù vất vả đến đâu cũng còn có mẹ chồng thương mình như con gái. Bán 2 chỉ vàng đi, tôi đã thoải mái chi trả các khoản chi đầu năm học mới cho các con, đồng thời trả bớt số tiền nợ.
![]() |
Mẹ chồng bất ngờ cho tôi 2 chỉ vàng. (Ảnh minh họa) |
Vậy mà vài ngày sau, khi vừa đi làm về, bước đến cửa, tôi bất chợt nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ chồng và chồng mình. Giọng chồng tôi hằn học: "Sao mẹ lại cho cô ấy vàng? Người ngoài biết thì coi sao được." Tôi đứng khựng lại, chưa kịp hiểu thì giọng mẹ chồng vang lên, nghiêm nghị mà đau xót: "Con đừng nói nữa. Mẹ biết hết chuyện con làm ngoài kia. Vợ con một mình tần tảo nuôi hai đứa nhỏ, con thì chẳng đưa nó một đồng. Nếu mẹ không giúp thì nó xoay xở kiểu gì? Con còn lương tâm thì tự xem lại mình đi".
Tim tôi như có ai bóp nghẹt. Tai ù đi, tôi không còn nghe rõ những gì tiếp theo nữa. Hóa ra bấy lâu nay, anh chẳng hề "kẹt tiền làm ăn" như vẫn nói với tôi. Anh đã có người đàn bà khác, thậm chí có cả con riêng. Còn tôi, ngu ngơ tin tưởng, gồng gánh đủ thứ, hi sinh cả tuổi trẻ, để rồi đổi lại là sự phản bội cay nghiệt.
Tối hôm đó, tôi nằm cạnh hai đứa con, nước mắt ướt gối. Nhìn gương mặt ngây thơ của con, tôi vừa thương vừa xót. Tôi thấy mình thật dại khờ khi cứ cố chấp tin rằng chỉ cần mình hy sinh, gia đình sẽ yên ổn. Nhưng hóa ra, người ta đã rời bỏ tôi từ lâu, chỉ là tôi không đủ dũng khí để nhìn vào sự thật.
![]() |
Tôi sững sờ khi nghe được bí mật bẽ bàng đằng sau câu chuyện 2 chỉ vàng. (Ảnh minh họa) |
Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định sẽ ly hôn. Tôi không muốn sống trong một mái nhà mà tình nghĩa đã cạn kiệt. Tôi không muốn con cái lớn lên trong sự dối trá, phải nhìn cha mẹ sống với nhau chỉ vì trách nhiệm bề ngoài. Dù khó khăn, tôi tin mình vẫn có thể nuôi con khôn lớn bằng đôi tay và trái tim của một người mẹ.
Tôi biết ơn mẹ chồng rất nhiều, bà đã đối xử với tôi không khác gì con ruột, âm thầm đứng về phía tôi. Nhưng tôi cũng hiểu, thương bà là một chuyện, còn cuộc đời của tôi, tôi phải tự quyết định. Và quyết định của tôi là buông tay, để giải thoát cho chính mình.
Bây giờ, khi viết ra những dòng này, lòng tôi vẫn nhói đau, nhưng xen lẫn đó là một sự nhẹ nhõm. Tôi đã chọn con đường đúng cho mình và cho các con. Tôi tin, phía trước tuy không dễ dàng, nhưng ít ra tôi sẽ bước đi trong sự thật, chứ không phải sống trong một chiếc bóng hôn nhân giả dối nữa.
Tác giả: Thiên Kim
Nguồn tin: doisongphapluat.nguoiduatin.vn