Mẹ chồng - nàng dâu Việt: Uất hận khi con dâu sinh viên năm 1 ‘qua mặt’

Admin
\'Con dâu\' mang bụng bầu về nhà tôi với vẻ mặt ngây thơ của sinh viên năm nhất. Gia đình tôi tổ chức cưới hỏi đàng hoàng. Tới khi đứa bé ra đời, mọi sự thật mới được phơi bày. Tôi căm phẫn và uất hận vô cùng!

 Uất hận vì con dâu nói dối cả gia đình
ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK

Những nỗi niềm mà không chỉ người con dâu lên tiếng mà người mẹ chồng cũng có bao lo toan và chung đụng. Câu chuyện của người mẹ chồng dưới đây có thể lý giải phần nào tâm sự của những bà mẹ chồng.

Tôi là viên chức ở xã, chồng ở nhà làm nông nghiệp. Vợ chồng tôi phải tằn tiện lắm mới đủ tiền nuôi ba đứa con học đại học, cao đẳng cùng một lúc.

Con trai đầu của tôi, sinh viên năm cuối một trường đại học ở Hà Nội bất ngờ gọi điện thoại thông báo: "Con muốn lấy vợ". Vợ chồng tôi phản ứng: "Lo học đi, cưới xin gì, còn ít thời gian nữa là học xong đại học, ra trường muốn làm gì thì làm". Tôi nghe như có sét đánh ngang tai khi nghe con trai nói thêm: “Cô bé đó là sinh viên năm nhất, nay đã có bầu 4 tháng”.

Tôi giận run người nhưng cuối cùng kịp trấn tĩnh lại: "Bọn mày học không lo học, lo yêu đương. Có bầu rồi thì về đây, cha mẹ tính sau".

Hai ngày sau, con trai tôi dẫn con bé ấy về thật. Con bé có dáng người mảnh khảnh, nhìn có vẻ xanh xao. Bẽn lẽn bước vào nhà, con bé run rẩy chào tôi bằng giọng miền Bắc: "Cháu chào Bác ạ!". Tôi thoáng chút xót xa, sao còn trẻ măng thế mà lại lỡ dại, yêu đương rồi có bầu, học hành dở dang...

Con trai tôi hơn người yêu 4 tuổi. Yêu nhau mới có 7, 8 tháng mà đã có đứa con trong bụng được 4 tháng.

Con bé là người Hà Nam, bố bệnh tật không có khả năng lao động nên nhà chỉ có mình mẹ đi làm thuê, nuôi con ăn học. Tôi được biết, nghe tin con gái có bầu, người mẹ cũng lăn đùng ra ốm, khóc lóc suốt mấy tuần qua. Họ hàng nhà con bé thì nhất quyết phản đối chuyện cô bé lấy chồng vì nó còn trẻ, học giỏi có tiếng từ trước tới nay.

Ban đầu, biết bên nhà gái phản đối, tôi giận ra mặt, định là để mặc kệ cho họ muốn làm gì thì làm. Vậy nhưng khi nhìn con thấy con bé thi thoảng chạy ra góc vườn nôn ọe tôi lại nghĩ đến mình, đến phận đàn bà ba chìm bảy nổi. Chắc hẳn phải dũng cảm lắm cô bé mới vác bụng bầu về nơi "đất khách quê người" như thế này...

Tôi quyết định gọi điện cho phía nhà gái nói chuyện để tổ chức đám cưới đàng hoàng cho hai đứa con “trót dại”. Cưới xong, con dâu quyết định bảo lưu kết quả, đợi sinh xong mới đi học tiếp, còn con trai tôi một mình quay trở lại Hà Nội tiếp tục cho năm cuối đại học.

 Tôi căm phẫn vô cùng khi bị con dâu qua mặt

ẢNH MINH HỌA: SHUTTTERSTOCK

Tôi để ý thấy con dâu hay khóc một mình, mắt đỏ hoe, chắc tại mới cưới mà xa chồng nên tủi thân. Tôi hiểu, nên cũng động viên, bảo ban mọi việc để con dâu thích nghi dần với môi trường mới.

Con dâu dù bụng ngày một to nhưng cũng chăm chỉ phụ giúp tôi việc nhà, nấu nướng. Ngày lâm bồn, một cháu trai kháu khỉnh, bụ bẫm chào đời. Cả gia đình, dòng họ tôi ai nấy đều vui mừng chào đón cháu đích tôn.

Thế nhưng, niềm vui này chẳng được bao lâu thì ai vào thăm cũng bảo cháu nội không có nét nào giống con trai tôi. Cháu có mái tóc xoăn, da ngăm đen trong khi bố mẹ đều da trắng, tóc thẳng... Lời xì xào nhiều lần khiến tôi sinh nghi, mà chính tôi cũng thấy cháu không giống ai trong nhà tôi cả. Linh cảm mách bảo, tôi lấy tóc của cháu đi xét nghiệm ADN.

Và 1 tuần sau, tôi nhận tin báo đấy không phải con ruột của con trai tôi, cả hai không có quan hệ huyết thống. Tôi uất hận, đau xót, thất vọng, bàng hoàng và không biết mình phải làm như thế nào...

Cầm tờ giấy kết quả tôi chạy thẳng về nhà, lao vào phòng con dâu. Con dâu run run cầm tờ giấy xét nghiệm ADN và òa khóc xin tôi tha thứ và chịu mọi sự trừng phạt từ tôi. Con dâu nói sẽ bế con ra đi mà không dám đòi hỏi điều gì...

Sau đó, cô con dâu quý hóa của tôi thừa nhận cái thai trong bụng ngày đó là của cậu bạn cùng lớp và con bé đã đi quá giới hạn với bạn của mình dù đang hẹn hò với con trai tôi.

Lúc này, con trai tôi đã hoàn thành thực tập và đang tiến hành làm luận văn tốt nghiệp ra trường. Sợ con biết sự thật ảnh hưởng học hành nên tôi thống nhất với con dâu hãy coi như chưa có chuyện gì, để con tôi tập trung ra trường rồi tính tiếp.

Nhưng từ ngày cầm tờ kết quả xét nghiệm đến nay, đã hơn 1 tháng trôi qua nhưng tôi vẫn uất hận. Tôi không hiểu tại sao con dâu có thể mang bộ mặt ngây thơ ấy về gia đình tôi. Tôi trách con dâu một, lại thương con trai mười. Chắc lúc này con trai tôi đang hạnh phúc và đếm ngược từng ngày để về nhà thăm cậu con trai của mình. Càng nghĩ tôi lại càng thấy căm phẫn, cay nghiệt với "con dâu" quý hóa chưa tròn 20.