Ngay từ những tập đầu lên sóng, bộ phim ‘Quỳnh Búp Bê’ đã dễ dàng thu hút khán giả bởi lối khai thác trực diện đối với đề tài gái mại dâm. Nhiều cảnh quay bạo lực trong phim được dàn dựng rất chân thực, do chính các diễn viên đảm nhận mà không cần đóng thế. Là nữ chính của phim, Phương Oanh thách thức cả sức khỏe lẫn tinh thần của bản thân vì vai diễn.
Phương Oanh ngoài đời cực kỳ sành điệu, khác hẳn hình tượng khổ mệnh cô thể hiện trên phim |
Bầm dập vì tự diễn các cảnh bị bạo hành
Phim truyền hình ‘Quỳnh Búp Bê’ đang được khán giả đón nhận. Điều này thay đổi gì cuộc sống của chị?
- Lúc tôi xuống phố, rất nhiều người nhận ra tôi và dành nhiều tình cảm yêu mến. Đặc biệt là các cô chú lớn tuổi rất thương vì nhìn tôi mà nghĩ là Quỳnh. Có cô còn chạy tới ôm, cầm tay, xuýt xoa đầy thương xót: “Ôi thương lắm, khổ thân quá!”. Đáng yêu và xúc động lắm! Các bạn trẻ khi gặp tôi xin chụp hình chung và hầu hết đều bảo: “Ôi sao trên phim chị nhếch nhác mà ở ngoài chị xinh thế!”.
Người thân nói gì về vai diễn quá táo bạo của chị?
- Ban đầu bố mẹ tôi không muốn xem vì thấy tôi đóng vai khổ sở. Nhưng may mắn là phim hay, lại có nhiều nhân vật khác cũng hấp dẫn nên bố mẹ tôi theo dõi thường xuyên và dành nhiều lời khen.
Với vai diễn Quỳnh Búp Bê, chị đã đánh đổi những gì?
- Với bộ phim này, diễn viên đều diễn quên thân mình, tự thực hiện các cảnh quay bị bạo hành, khiến cơ thể bầm dập nhiều chỗ. Vết thương cũ chưa lành, vết thương mới đã xuất hiện. Có một lần, tôi bị ngã trong lúc quay, đập trúng vai gây ra một vết thương lớn. Thời điểm đó là mùa đông, tay và vai lại vận động liên tục nên vết thương rất đau đớn và khó lành. Miệng vết thương vừa khô đã lại rách. Tôi đã phải dùng tới thuốc giảm đau, thuốc kháng sinh một thời gian mới khỏi nhưng đến giờ vẫn còn sẹo.
Ám ảnh cảnh bị dùng dùi cui điện tra tấn |
Các cảnh quay nguy hiểm như vậy, tại sao chị không đề nghị đạo diễn sử dụng diễn viên đóng thế?
- Quan điểm làm nghề của tôi là tự mình thực hiện các cảnh quay. Tôi vẫn thường nói các anh chị trong đoàn cứ đánh thật, tất nhiên là cái thật ở đây vẫn trong giới hạn an toàn. Tôi tình nguyện chịu đựng khổ cực, đau đớn cùng nhân vật, dù không trọn vẹn thì cũng phải được 50 – 70%, để thấm thía được hoàn cảnh của nhân vật, có vậy cảm xúc mới trở nên tròn đầy. Tôi tin, nhiều diễn viên cũng cùng suy nghĩ với tôi.
Ngoài thương tích trên cơ thể, tâm lý chị có chịu ảnh hưởng từ bộ phim?
- Cảnh quay đáng sợ nhất với tôi là cảnh anh Quốc Đam dùng dùi cui điện tra tấn Quỳnh. Tôi và anh Đam từng hợp tác trong phim ‘Lặng yên dưới vực sâu’ nên tôi rất hiểu chất “điên” trong diễn xuất của anh ấy. Bản thân tôi cũng là một người diễn rất nhiệt, tôi rất sợ tai nạn ngoài ý muốn.
Trong các cảnh quay bạo hành khác, bóp cổ, tát, đánh đập nếu không may bị đánh trúng tôi chỉ đau đớn ngoài da, ít nhiều tôi vẫn kiểm soát được nhưng với đạo cụ là dùi cui thật, tôi không lường trước được tình huống gì có thể xảy ra. Anh Đam giữ cự ly không đủ an toàn nên tôi rất sợ trong lúc mình giãy giụa có thể chạm tay vào dùi cui bị điện giật tung người.
Lúc bắt đầu cảnh quay, tôi nhìn anh Đam đầy sợ sệt, giống như quyền sinh quyền sát nằm hết trong tay anh ấy và trăm sự chỉ mong anh Đam nhẹ tay với tôi. Anh Đam thấy vậy thì rất buồn cười, liên tục phải động viên cho tôi an tâm. Nghĩ lại mới thấy thực sự may mắn vì tôi bình an vô sự sau cảnh quay hôm đó.
Sự thật sau các cảnh đụng chạm cơ thể trên màn ảnh
Phim ‘Quỳnh Búp Bê’ có khá nhiều cảnh nóng. Có bao giờ bạn diễn vào vai quá nhập tâm mà có sự va chạm nhạy cảm hay xúc phạm chị?
- Chắc chắn là không. Vì các bạn diễn của tôi đều rất giữ ý khi đóng cảnh thân mật với tôi. Nhiều khi tôi còn chủ động nhắc các chú, các anh thoải mái khoác vai, ôm eo mình để tạo ra được sự chân thực. Hơn nữa, đạo diễn cũng lựa chọn góc quay tế nhị để “ăn gian” được hình ảnh, gợi cảm giác như các bạn diễn nam đang hôn lên cổ, lên vai tôi nhưng thực tế chúng tôi còn không có sự tiếp xúc cơ thể.
Với một dạng vai đặc biệt như Quỳnh, chị đã làm thế nào để hóa thân vào nhân vật ngọt tới vậy?
- Có một điều may mắn rằng, tôi là một người khá nhạy cảm với cuộc sống xung quanh. Lúc trước, tôi từng có cơ duyên tiếp xúc một số cô gái karaoke, chẳng hạn như vô tình trông thấy ngoài phố, gặp ở spa. Chỉ cần tinh ý một chút, nhìn cách họ ăn mặc, nghe cách họ nói điện thoại là tôi dễ dàng nhận ra họ làm nghề này. Tôi đưa những điều mình quan sát được vào trong phim. Nhưng thực ra, vai Quỳnh của tôi không quá nhiều cảnh tiếp khách, lại bị đẩy vào động mại dâm một cách thụ động nên không cần tạo cho mình dáng vẻ quá giống gái làng chơi.
Phương Oanh không hài lòng với tạo hình của nhân vật Quỳnh |
Chị từng chia sẻ rằng, nhân vật Quỳnh không được mặc nhiều đồ đẹp. Phải chăng, chị thấy bản thân thiệt thòi hơn các bạn diễn nữ khác?
- Thực sự đến giờ này tôi vẫn thấy thiệt thòi và không hoàn toàn hài lòng với tạo hình của mình. Mặc dù tôi tôn trọng ý tưởng của đạo diễn và tổ hóa trang nhưng tôi vẫn giữ nguyên lập trường là nhân vật Quỳnh quá mộc mạc, nhiều khi tôi thấy gương mặt của mình lên phim nhợt nhạt quá.
Tôi không sợ xấu, vì nếu sợ xấu, tôi đã không nhận nhiều vai diễn khổ cực đến vậy. Đúng là vai diễn này cần gương mặt mộc nhưng không thể quá nhạt nhòa, mà cần có độ sắc nét, hồng hào, tươi trẻ đúng với lứa tuổi 17-18. Rất may là sang phần 2, cuộc đời của nhân vật thay đổi nên hình ảnh của tôi cũng sẽ phần nào được cải thiện.