Sau khi sinh con, hành động của vợ và nhà vợ khiến tôi không thể chấp nhận được, tội mẹ tôi vô cùng

Admin
Tôi và cô ấy tranh cãi vì chuyện này liên tục nhưng vẫn chưa ngã ngũ.

Vợ tôi xinh đẹp, lại là con gái nhà giàu có nên khi làm vợ tôi, ai cũng bất ngờ. Có người còn nói cạnh khóe tôi lấy cô ấy vì ham giàu. Nhưng ai nói gì mặc ai, chúng tôi vẫn động viên nhau sống thật hạnh phúc để họ phải xấu hổ.

Sau khi cưới, vợ tôi về làm dâu nhà tôi. Trước đây cô ấy sống trong một ngôi nhà rộng rãi, phòng ngủ rộng ngang ngửa phòng khách của nhà tôi. Nên giờ, bố mẹ tôi cũng cơi nới phòng ngủ của tôi rộng ra thêm một chút. Vợ tôi không chê bai gì mà cũng chẳng vui vẻ.

Cô ấy còn hỏi tôi chăn mền này mua ở đâu, cô ấy chỉ mua hàng xịn, hàng chính hãng để dùng. Nằm nệm mà sáng hôm sau, cô ấy kêu đau lưng rồi bắt tôi chở đi mua một tấm nệm mới tới vài chục triệu. Khi đem nệm về, tôi phải nói giấu đi tới 2/3 giá tiền để bố mẹ khỏi tiếc của.

 Vợ tôi xinh đẹp, lại là con gái nhà giàu có nên khi làm vợ tôi, ai cũng bất ngờ. (Ảnh minh họa)

Mẹ tôi thương dâu lắm. Hàng ngày vợ tôi chẳng đụng vào việc gì. Mẹ tôi mở quán tạp hóa nhỏ, buôn bán cũng đắt nhưng vợ tôi chưa một lần ra phụ mẹ bán hàng. Thậm chí khách kêu mà mẹ tôi chưa kịp ra, cô ấy cũng đứng đó nhìn chứ không bán. Tôi biết mẹ tôi buồn nhưng mẹ không nói vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình tôi.

Từ ngày có vợ tôi, mẹ tôi cũng nấu nhiều món ăn ngon vì sợ vợ tôi ăn không được mấy món dân dã. Mỗi tháng chúng tôi phụ mẹ vài triệu đồng, còn tiền dư thì vợ tôi cất hết làm quỹ chung cho gia đình.

Khi vợ tôi mang bầu, mẹ tôi càng chăm sóc cô ấy kĩ hơn. Bầu được 4 tháng thì bố mẹ vợ tôi sang xin cho vợ tôi về bên ấy ở. Mẹ vợ tôi nói bên nhà có người giúp việc, điều kiện sống cũng tốt hơn bên này nhiều. Mẹ tôi dù không vui nhưng cũng đồng ý cho vợ tôi đi.

Từ lúc ấy, tôi cứ chạy đi chạy lại như con thoi giữa hai nhà. Vợ tôi khi sang nhà mẹ là ở luôn chứ không về nhà chồng nữa. Mẹ tôi nhớ dâu, thương cháu thì đem đồ đạc tới nhà thông gia thăm dâu. Tới tận khi sinh, mẹ tôi cũng vào với tôi và chờ đợi cô ấy sinh cháu. Khi đứa bé vừa được bế ra, bố mẹ vợ tôi đã bế bồng nó. Vợ tôi lại do chính mẹ tôi kéo chăn đắp, thay váy áo cho.

 Giờ con tôi đã hơn 5 tháng nhưng vợ tôi vẫn chưa muốn về nhà chồng. (Ảnh minh họa)

Mẹ tôi ở cạnh chăm sóc cô ấy được mấy ngày ở viện. Khi xuất viện, vợ tôi cũng về luôn bên nhà đẻ. Mẹ tôi trưa nào cũng đóng cửa quán rồi đem canh giò, chè đỗ đen tới nhà mẹ vợ tôi thăm dâu thăm cháu. Nhưng vợ tôi vẫn không cảm thấy hài lòng. Cô ấy còn nói lẽ ra mẹ tôi phải ở đây chăm cô ấy trong tháng, dù sao cháu cũng là đích tôn của dòng họ. Tôi bảo vậy thì về để mẹ chăm thì cô ấy lại không chịu.

Giờ con tôi đã hơn 5 tháng nhưng vợ tôi vẫn chưa muốn về nhà chồng. Tôi đòi về, cô ấy lại nhăn nhó nói về rồi không ai chăm cháu cho. Bố mẹ vợ tôi cũng không cho cô ấy về vì sợ con gái khổ. Mẹ vợ tôi còn thuê luôn vú nuôi để vợ tôi có thời gian đi tập gym lấy lại vóc dáng. Mẹ tôi nhớ cháu thương cháu mà cứ phải lặn lội đi xe máy giữa trưa hơn 20km để thăm cháu. Như thế hỏi sao tôi không xót mẹ, bực vợ được. Phải làm sao để cô ấy và gia đình vợ đồng ý cho cô ấy về nhà tôi đây?