Cuộc sống

Suýt 'đổ vỏ' cho nữ đồng nghiệp vì một phút yếu lòng

Ở tuổi ngoài 30, tôi từng nghĩ mình đủ tỉnh táo để phân biệt ranh giới, cho đến đêm hôm ấy – khi một cái ôm bất ngờ khiến tôi nhận ra có những cái bẫy được giăng ra rất khẽ.

Có một khoảnh khắc rất ngắn, tôi thấy mình đứng giữa ranh giới mong manh của bản năng và lý trí. (Ảnh minh họa)

Tôi ngoài 30, làm văn phòng, cuộc sống đều đều và khá an toàn. Tôi không thiếu trải nghiệm, cũng chẳng còn bốc đồng như thời đôi mươi. Ở công ty, tôi có cảm tình với một nữ đồng nghiệp – xinh xắn, hoạt bát, nói chuyện duyên. Chúng tôi chỉ dừng ở mức thân thiện, thỉnh thoảng trêu đùa cho vui. Tôi luôn tự nhủ: công việc là công việc, tình cảm để sau.

Một buổi liên hoan cuối tuần, cô ấy uống quá chén. Nhìn đồng nghiệp say mềm giữa đám đông, tôi không đành lòng bỏ mặc. Tôi gọi xe, đưa cô về nhà. Trên đường, cô dựa vào vai tôi, thở nhẹ mùi rượu. Tôi nghĩ đơn giản: đưa người về cho an toàn, thế là xong.

Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó. Vừa vào đến nhà, cô kéo tay tôi vào phòng, đóng cửa lại. Chưa kịp hiểu chuyện gì, cô ôm chặt lấy tôi, thì thầm những lời khiến tim tôi loạn nhịp. Tôi bất ngờ, hoang mang. Có một khoảnh khắc rất ngắn, tôi thấy mình đứng giữa ranh giới mong manh của bản năng và lý trí.

Tôi gỡ tay cô ra, lảng tránh, nói rằng cô say rồi. Không khí lúc ấy vừa ngột ngạt vừa lúng túng. Tôi bối rối xin phép ra về, lòng nặng trĩu. Trên đường về, tôi tự hỏi mình có quá đa nghi không, hay mình vừa bỏ lỡ điều gì đó? Nhưng sâu trong lòng, tôi biết mình đã chọn đúng.

Ngày hôm sau đi làm, cô ấy xuất hiện như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Vẫn nụ cười ấy, giọng nói ấy, những câu chuyện công việc bình thường. Tôi cũng giả vờ bình thản, tự nhủ có lẽ đêm đó chỉ là một tai nạn vì men rượu. Dần dần, mọi thứ trôi qua.

Vài tháng sau, tin đồn lan ra khắp công ty: cô đồng nghiệp mang thai. Người được nhắc đến nhiều nhất không ai khác ngoài sếp trực tiếp của chúng tôi – một người đã có gia đình. Khi sự thật được xác nhận, tôi như bị dội một gáo nước lạnh. Cảm giác “ngã ngửa” là có thật.

Tôi ngồi lặng đi, nhớ lại cái ôm hôm ấy. Nếu tôi không đủ tỉnh táo, nếu tôi mềm lòng thêm một chút, nếu mọi chuyện đi xa hơn… liệu tôi có trở thành một “kẻ đổ vỏ” trong câu chuyện này không? Nghĩ đến đó, sống lưng tôi lạnh toát.

Tôi không dám khẳng định cô ấy cố tình “gài bẫy”, nhưng chuỗi sự việc khiến tôi không thể không suy nghĩ. Cuộc đời đôi khi rất trớ trêu. Chỉ một khoảnh khắc thiếu kiểm soát cũng có thể kéo theo hệ quả cả đời.

Viết ra những dòng này, tôi không để phán xét ai. Tôi chỉ muốn trải lòng, như một lời tự nhắc nhở bản thân và những người đàn ông giống tôi: đừng đánh cược cuộc đời bằng cảm xúc nhất thời. Sự tử tế cần đi cùng tỉnh táo. Và đôi khi, rời đi đúng lúc chính là cách tự cứu mình.

Tác giả: H.Đ

Nguồn tin: nguoiduatin.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP