Tôi vì thương chồng thương con nên cố nhẫn nhịn. Về nhà là tôi im lặng không dám cãi bà nửa lời. Lâu dần tôi thành kẻ lầm lì, mặt mũi ít nói ít cưới trong chính ngôi nhà của mình.
Tôi vì thương chồng thương con nên cố nhẫn nhịn. Về nhà là tôi im lặng không dám cãi bà nửa lời. Lâu dần tôi thành kẻ lầm lì, mặt mũi ít nói ít cưới trong chính ngôi nhà của mình.