Hình như chuyện khó tin nào cũng có thể xảy ra được. Cũng giống như chuyện của anh và cô vậy, mọi thứ đều diễn ra không đúng như những gì chúng ta nghĩ. Vẫn có những điều khó tin đến lạ xảy ra. Giờ thì mọi chuyện đều vỡ lẽ và có lẽ cuộc sống mới xứng đáng mà cô đáng được nhận.
Quen với bạn trai cũng gần 4 năm rồi. Cả hai đang chuẩn bị tính toán cho một đám cưới ở gần hơn. Thế mà, bất chợt chỉ vì vô tình chứng kiến cái cảnh tượng ấy mà khiến anh đòi bỏ cô bằng được. Chẳng là, mới gần đây thôi vào 3 hôm trước khi đang ra khỏi nhà chuẩn bị đi chợ thì cô thấy có đứa bé bị bỏ rơi ở ngay cổng nhà mình. Bố mẹ cô thì không ở nhà vì về nhà ngoại từ hai hôm trước có một mình cô thôi.
Đúng lúc đó thấy thương tình, bé thì còn nhỏ có biết gì đâu mà đã bị bỏ rơi rồi. Nghĩ cũng thấy tội nên là cố gắng để cứu giúp đứa bé ấy. Cũng vì thế nên cô nhanh chóng bế đứa bé vào nhà. Cái cảm giác muốn bao bọc, che chở cho một đứa con chính là bản năng của người phụ nữ. Đúng thấy thế nên cô cũng không nỡ từ chối thiên chức làm mẹ dù từ trên trời rơi xuống 1 đứa bé bị bỏ lại.
Thấy đứa bé khóc ngặt ngẽo đến nỗi tím tái cả người lại mà không biết phải làm gì. Mãi mới nghĩ ra rằng bé đói quá rồi. Thế là cho bé uống sữa mà bé không chịu. Cô thật hết cách vì nào có cái bình cho trẻ con nào đâu. Trong lúc bí quá thôi tặc lưỡi vén chiếc áo mình lên cho bé con bú thử xem thế nào. Cô nào có bầu hay có con đâu mà có sữa được.
Thế mà bất ngờ thay khi đứa bé ấy nín khóc luôn rồi một chút đã thiếp đi ngủ ngon lành. Cô mỉm cười mãn nguyện mà không thể nào ngờ được rằng hành động cho đứa bé bú đó của mình đã bị người yêu nhìn thấy. Trong cái lúc đó, anh lập tức tuyên bố:
(Ảnh minh họa) |
– Chia tay đi, em làm cái gì vây hả?
– Chia tay là sao, anh phải nghe em nói đã chứ, đó không phải con em mà.
– Không là con em sao em cho nó bú?
– Em cho bú cho bé ngủ thôi, chứ em đâu có sữa đâu. Sao anh lại nghi ngờ em như thế?
– Anh mặc kệ, chia tay đi, em lừa dối anh thế là đủ rồi đấy.
Bị người yêu bỏ, mối tình 4 năm cũng chỉ đi theo một cơn gió. Thậm chí ngay cả cơ hội giải thích anh cũng không cho cô nữa. Cô đau lòng lắm chứ, cũng oán thán, than thân trách phận đến vô cùng. Nhưng rồi biết sao được, lỡ bế bé về rồi phải chăm sóc thôi.
Cố gắng chăm sóc bé sao cho thật tốt là được. Để rồi đến 3 ngày hôm sau thì cô sốc nặng khi có người đến đón đứa bé về. Cô hoảng hốt vô cùng và được biết đứa bé đó chính là con của một vị đại gia và bé bị bắt cóc đem đi. May mà được cô cứu giúp. Bố mẹ đứa bé cứ quỳ xuống xin cô:
– Đội ơn cô đã cứu giúp con của chúng tôi, nếu không thì thật sự không biết bé sẽ ra sao nữa.
– Tôi, tôi cũng không làm gì được nhiều đâu.
– Thay vì bọn bắt cóc đòi 2 tỷ chuộc đứa bé. Nay cô đã cứu được con chúng tôi nên số tiền chúng tôi chuẩn bị đó sẽ trao cho cô có được không?
– Không, tôi không thể nhận được. – cô từ chối thì họ nói thêm:
– Nếu không hãy về làm việc với chúng tôi. 1 cô gái còn trẻ tuổi nhưng có trách nhiệm như cô xứng đáng được trọng dụng.
– Cảm ơn anh chị.
Họ cứ thế ôm đứa bé rồi ôm lấy nhau trong hạnh phúc được vỡ òa. Giờ đây người ta nói không sai chút nào. Luật nhân quả thường đến sớm hơn 1 chút. Cứu giúp một đứa trẻ cho cô một cơ hội đổi đời. Thế nên hãy giúp đỡ tất cả mọi người, bất cứ những ai có hoàn cảnh khó khăn bởi cũng sẽ có lúc chính chúng ta cần sự giúp đỡ.