Vợ chồng Quảng Nam sinh đôi sau 17 năm bị gièm pha vô sinh

Admin
Trong 17 năm, bao lần anh Nguyện phải kìm cơn giận khi bị châm chọc: \"Mày không con cái, làm chi cho lắm!\".

Việc kinh doanh bận bù đầu, có ngày phải chạy liên miên nhưng anh Nguyễn Văn Nguyện ở huyện Thăng Bình, Quảng Nam, vẫn không hề thấy mệt mỏi bởi "mình có nguồn doping đặc biệt". Đó chính là hai cô con gái nhỏ luôn đợi anh ở nhà. Cặp song sinh 3,5 tháng tuổi Khánh Ngân và Khánh Thi là niềm hạnh phúc vợ chồng anh đã mòn mỏi chờ suốt 17 năm mới có được.

"Chỉ cần ôm con, ngắm con, nhớ tới nụ cười của con là mọi mệt mỏi đều tan biến. Thành công lớn nhất của tôi không phải có nhà, xe, kinh doanh phát triển mà chính là có được hai công chúa nhỏ này", ông bố 41 tuổi chia sẻ.

​​Anh Nguyện và chị Quyên kết hôn năm 2000. Vốn vô tư, chịu thương chịu khó, anh chị tập trung làm ăn, nghĩ chuyện có con sẽ tự nhiên đến. Tới năm 2003, chưa có tin mừng, anh chị đi khám thì phát hiện cả hai vợ chồng đều có trục trặc: Tinh trùng của anh yếu, niêm mạc tử cung của chị mỏng, khó đậu thai. Anh chị chăm chỉ uống thuốc đông y nhưng suốt 4 năm không có kết quả.

Năm 2007, họ đưa nhau tới các bệnh viện lớn ở Đà Nẵng, Huế, Sài Gòn để thụ tinh ống nghiệm nhưng thất bại hết lần này tới lần khác.

 Vợ chồng anh Nguyện và chị Quyên. Ảnh: NVCC.

Chị Quyên kể rằng, có những khoảng thời gian, chị đi đi lại lại giữa Quảng Nam - Sài Gòn để khám, cấy phôi thường xuyên hơn cả đi chợ. "4h sáng chồng đèo ra sân bay, vượt 900km tới bệnh viện ở Sài Gòn, chọc hút trứng, làm các thủ thuật, tối lại bay ngược về nhà. Một tháng cứ 4 lần bay đi bay về như thế và nếu không có kết quả thì 3 tháng sau lại tiếp tục chu kỳ đó. Đau đớn về thể xác, rệu rã về tinh thần. Sài Gòn trở thành hành trình ám ảnh, tới nỗi giờ ai rủ vào đó là tôi cảm thấy sợ".

Nhớ lại ngày tháng đó, bản thân chị Quyên còn phục sức chịu đựng và bền bỉ của mình. Chị tâm sự biết nhiều người cùng cảnh ngộ bỏ cuộc sau vài lần đi lại, chuyển phôi. Chị cũng rất sợ nhưng mỗi lần nghĩ tới chồng, tới gia đình anh, chị lại có thêm sức mạnh để tiếp tục.

"Mỗi lần mình đi khám hay chuyển phôi, vừa xuống sân bay là mẹ đã gọi hỏi 'con đã tới nơi chưa', 'con có mệt không', 'con nhớ giữ gìn sức khỏe nha'", chị kể.

"Tôi may mắn bởi được ba mẹ chồng thương như con gái, chưa một lần nhắc nhở chuyện con cái. Cũng chính vì vậy, dù phải nghe không biết bao nhiêu lời gièm pha tôi cũng bỏ ngoài tai hết", chị thủ thỉ.

 Bé Khánh Ngân, Khánh Thi chào đời trong niềm hạnh phúc vỡ òa của hai bên gia đình.

Bản thân anh Nguyện, tuy là đàn ông, nhưng sức ép, châm chọc từ các mối quan hệ xã hội vẫn là một cú đòn nặng.

"Mình chịu khó làm ăn cũng bị người ta khích bác 'Vợ có đẻ được đâu, mày làm gì cho lắm'. Mình từ chối đi nhậu hay cáo lỗi về sớm, họ bảo 'Tao về còn lo cho vợ, cho con. Mày về chi, có con cái đâu mà lo'. Nhiều lúc muốn phát khùng lên nhưng phải học cách giữ cái đầu lạnh, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, không đôi co lại một lời", anh Nguyện kể.

May mắn đi lướt qua cửa nhà họ vào năm 2013 khi chị Quyên lần đầu có thai. Thế nhưng, niềm hạnh phúc tột bậc nhanh chóng biến thành nỗi tuyệt vọng khi vào tuần thứ 8 thai kỳ, chị bị sẩy. "Chúng tôi đã khóc và đau lòng tưởng không vượt qua được. Nhưng rồi bình tâm lại, tôi nghĩ con cái là của trời Phật cho, có lẽ do cái duyên chưa tới, nên động viên vợ bắt đầu lại", anh kể.

Trải qua chặng đường dài, vợ chồng anh hiểu rằng khi thụ tinh trong ống nghiệm, tư tưởng rất quan trọng, lo lắng và xúc động quá sẽ ảnh hưởng tới kết quả nên phải giữ lòng thật bình an. Anh Nguyện cũng thường xuyên làm việc thiện, sẵn sàng giúp đỡ người khác khi có thể.

​"Anh ấy là người đàn ông tuyệt vời, hiếm có. Suốt bao năm, anh chưa một lời ca thán hay tỏ ra nản lòng, lúc nào cũng chăm lo, động viên vợ. Chính anh cũng chịu rất nhiều sức ép nhưng không hề bị lung lay, chỉ tập trung vào làm ăn để vợ không phải lo lắng gì về kinh tế, yên tâm trị bệnh", chị Quyên kể.

 Hai cô con gái đáng yêu của chị Quyên, anh Nguyện vừa tròn 3,5 tháng

Tới lần thụ tinh ống nghiệm lần thứ 7, chị Quyên cảm thấy thực sự chán nản. Hy vọng càng tan biến khi bác sĩ thông báo "phôi lần này không được tốt lắm đâu". "Khi đó mình còn ba phôi cuối cùng, chỉ nghĩ thôi thì làm nốt cho xong, chắc chẳng còn cơ may nào nữa", chị nói.

Nhưng 10 ngày sau, que thử thai hiện hai vạch, vợ chồng chị mừng rơi nước mắt, nhìn nhau không nói lên lời. Anh Nguyện vui quá, gọi điện đi khắp nơi khoe tin sắp được làm cha.

Lần này, chị Quyên ở luôn tại Sài Gòn để dưỡng thai. Anh Nguyện vẫn phải lo công việc, cứ hằng tháng chạy vào đưa vợ đi khám. Bị nghén nặng, ăn vào lại nôn nhưng chị Quyên nói rằng hạnh phúc được làm mẹ khiến chị hầu như quên hết những khó chịu của cơ thể. Ở tuần thứ 37, hai cô con gái của anh chị chào đời khỏe mạnh, nặng lần lượt 2,5 và 2,8 kg.

"Lúc nữ hộ sinh trao con vào tay, hai hàng nước mắt tôi cứ thế trào ra. Cảm giác được làm cha sau 17 năm trông ngóng thực không gì tả nổi", anh Nguyện chia sẻ.

Hai bé Khánh Ngân và Khánh Thi hiện 3,5 tháng tuổi, cân nặng đều 6kg. Chị Quyên khoe cả hai nhóc đều bú mẹ hoàn toàn, đã biết lật từ 2,5 tháng và có lẽ biết thương ba mẹ nên rất ngoan.

"Hai con thực sự đã mang tới nguồn sống mới cho gia đình. Mình hạnh phúc vô bờ, còn anh xã một mình lo mọi việc, bận tối mắt nhưng cứ đi một chút lại về nựng con, có khi con đang ngủ cũng bế dậy hít hà", chị Quyên thổ lộ.

Tác giả: Vương Linh

Nguồn tin: Báo VnExPress